Người theo dõi

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

MỘT NGÀY Ở U MINH


MỘT NGÀY Ở U MINH
 


Cỏ xanh muớt màu thơ đùa với gió
Cành vàng hoa hương toả quyện ong về
Vị mật ngọt đi qua từng nhịp thở
Lắng nghe trời ru mãi khúc đam mê


Nắng bay suốt từ hừng đông thuở trước
Gọi mây về làm nên những  cơn mưa
Lũ rô non ồn ào xao bóng nước
Có một rừng lau trắng mãi đong đưa


Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

Những Ngày Tháng Thật Buồn




Những Ngày Tháng Thật Buồn

Chưa bao giờ có những ngày tháng như vậy
Bức bối… âu lo… giận dữ… Ưu phiền…
Những khuôn mặt lạ lùng tìm nhau… nhăn nhó
Đất nước không bình yên

Biển ồn ào sóng dữ
Người ồn ào hát ca
Rừng ồn ào lá đổ
Tháng năm lu tuôn v

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

TÀO LAO


         
TÀO LAO

Tôi thực sự gặp khó khăn, cuộc sống bữa túng, bữa thiếu không còn là một viễn cảnh mà đang đến thật gần. Tất nhiên không thể đặt ra bất cứ một sự nương tựa vào ai, dù là người thân hay con cháu, và không có bất cứ một thứ bảo hiểm nhân thọ, hay của dành của để nào  Những mơ ước hoàn toàn trôi tuột, không thực hiện được. Dù vậy, tôi cũng không quá quan tâm, kể cả tình hình sức khoẻ càng ngày càng xuống thấp dần theo gánh nặng của tuổi tác.
Tôi đang sắp xếp lại cuộc sống của mình. Một sự sắp xếp đúng ra ra phải làm từ rất sớm. Nhưng không sao tôi đã bắt đầu. Cũng không quan trọng lắm, chỉ là sinh hoạt thật điều độ và càng đơn giản càng tốt. Nhưng cái đáng lưu tâm nhất chính là sự sống chung với một thứ không mời mà tới. Bệnh tật. Không thể né nó được, bởi vì tôi có một quá khứ khá xô bồ. Việc còn lại là bình thản chờ đón và chơi với nó một cách thoải mái bằng một phương thuốc luôn luôn có sẵn. Không gian, trong cái khoảng không mênh mông vô tận ấy có những phương thuốc rất hiệu nghiệm để chữa trị cho các chứng tâm thần và tim mạch. Hiện tại tôi đang sử dụng hai phương thuốc; khung cảnh thiên nhiên để ổn định tâm thần, không khí trong lành để điều hoà tim mạch. Có thể các ngài y sĩ sẽ cười khì. Nhưng vấn đề của tôi là như thế, mọi sinh hoạt của tôi lúc này là chơi, chơi những thứ mình thích, âm thầm chơi, lặng lẽ gậm nhấm niềm vui nhỏ xíu. Ăn, ngủ, các sinh hoạt khác, làm việc kiếm một ít tiền còm… tất cả đều là chơi. Rất chú tâm khi làm nhưng không quan tâm đến nữa khi xong. Kể cả cái thứ mà tôi xem như là máu thịt từ rất sớm là sách và thơ. Tất cả bây giờ là chơi, lơ mơ chơi, thoải mái chơi. Những khái niệm về hạnh phúc và khổ đau đều trở nên mơ hồ, những thiện ác hay đúng sai là một thứ gì đó hoàn toàn phù phiếm. Cuộc sống vẫn trôi như giòng sông Cái Lớn, chậm rãi về Đông khi rong, thong thả về Tây khi ròng. Tôi không thể ngăn hay đổi giòng, mà cần chi phải thế. Tôi cứ nương theo và đi hết quảng đời còn lại của mình bình thản và yên tĩnh. Quá khứ không giữ được, tương lai càng không thể xếp đặt. Chỉ có nụ cười là hiện thực và nở ra bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào. Nhưng yên bình nhất là khi cười với mấy câu thơ và dăm trang sách. Và trong rất nhiều lần như thế, tôi nghiệm ra rằng, con người luôn luôn có hai khoảng không để sống.

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018

Con Xin Cám Ơn


Con Xin Cám Ơn


Xin mang ơn những bài thơ củ kỹ
Của ông cha để lại tự ngày xưa
Lời cô đọng ý tứ thì nhân ái
Mang hương cho đời thơm ngát ước mơ

Từ đông sang tây, cánh cò bay chấp chới
Tử bắc đến nam sông suối nối câu hò
Và tấm lòng con sạch đi bức bối
Con đường làng trãi thảm bởi câu thơ

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

ĐỌC TÚ XƯƠNG XÓT PHẬN MÌNH


ĐỌC TÚ XƯƠNG XÓT PHẬN MÌNH

Thấy lớn chức ngu, Cụ chửi tuôn.
To đầu cà chớn, Cụ phang luôn.
Thói đời đen bạc, Cụ đâm toạc,
Mà khoái chi đâu, Cụ chỉ buồn.

Thấy lớn chức ngu, con nín thinh.
To đầu cà chớn, con buồn tình.
Thói đời đen bạc, mồm bít chịt,
Vì hé răng ra rớt cái ành.

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

VIỆT NAM VẠN TUẾ

VIỆT NAM VẠN TUẾ




 Lúc 5 giờ 35 sáng ngày 17 tháng 6 năm 1930 tại pháp trường Yên Bái, Nguyễn Thái Học cùng 12 liệt sĩ khác là:
Phó Đức Chính
Bùi Tư Toàn
Bùi Văn Chuẩn
Nguyễn An
Hà Văn Lạo
Đào Văn Nhít
Ngô Văn Du
Nguyễn Đức Thịnh
Nguyễn Văn Tiềm
Đỗ Văn Sứ
Bùi Văn Cửu
Nguyễn Như Liên

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

Nước Mắt Quê Hương


Nước Mắt Quê Hương



Ly rượu đế của một thời binh lửa,
Bổng dưng thành giọt nước mắt quê hương.
Chiều buông xuống dừng quân nơi xóm nhỏ,
Chén đưa cay khơi giòng lệ tuôn tràn.

Đời cay cực anh em chung giòng máu,
Súng ai đâu mà đánh đấm ì ầm.
Máu đã đổ và hận thù lãng nhách,
Mẹ khóc con nước mắt mãi tuôn dầm.

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018

CON ĐƯỜNG HOÀNG DIỆU


CON ĐƯỜNG HOÀNG DIỆU *


Hương cá khô mặn mòi trong gió biển
Sóng thì thào gọi mãi những cơn mơ
Đầu con nít trong veo như sợi nắng
Cứ tung tăng đi suốt tuổi học trò

Thoắt một cái ta già chua già chát
Nhìn con đường lọt thỏm giữa gì đâu
Bọn con nít ngày xưa giờ táo tác
Tiếng sóng xưa thì ở tận phương nào

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

MACKENO


Suốt ngày hôm qua, nếm trãi một ngày Chúa Nhật như duy nhất trong đời. Buồn vui lẫn lộn. Trong dó có xen lẫn phấn kích và buốt lòng. Một sự phân rã nhân tâm làm cộng đồng dân tộc đang đùn dẩy quê hương càng lúc càng sát bên bờ vực. Không ngờ cái ngưỡng “thất thất cổ lai hy” lại hóa thành “thất thất cổ lai… rầu”. Lỗi ở ai? Có trời mà biết. Chỉ có ta biết được ta rầu. Mấy năm về trước ta viết bài thơ này với cái hy vọng là để sống vui, sống khỏe, đừng nay yếu mai đau làm nặng lòng anh em, con cái và bạn bè.

Nhưng… coi bộ không được rồi chăng (?!)

MỌI NGƯỜI ĐÃ LÀM GÌ CHO ĐẤT NƯỚC CHƯA?


Tâm thư của một cô bé chịu hết nổi với câu hỏi của bà chủ tịch quốc hội Kim Ngân:
MỌI NGƯỜI ĐÃ LÀM GÌ CHO ĐẤT NƯỚC CHƯA?



Cháu đành phải lên tiếng vì sự chịu đựng của con người chỉ có giới hạn của nó, và sự tha thứ cũng nằm trong giới hạn. Từ ngày thống nhất đất nước, cô là nữ duy nhất lên được chức CTQH (tứ trụ), đây là phúc lớn cho dân tộc VN, một dân tộc có vẻ như trọng nam khinh nữ vẫn còn ẩn hiện trong thế kỷ 21 này!
Xưa kia Trưng Trắc, Trưng Nhị nổi lên cầm quân chống lại giặc Đông Hán, đ.á.n.h cho Đông Hán thua chạy tan xác, rồi tự xưng Nữ Vương, đóng tại Mê Linh ngày nay. Tuy nhiên Đông Hán phục thù, do nước nhỏ, quân chưa mạnh nhưng khi thua trận Hai Bà Trưng đã gieo mình tuẫn tiết ở sông Hát Giang – Hát Môn. Nay địa danh này đã được nhà nước công nhận là di tích lịch sử quốc gia. Nữ Vương ấy giờ nhân dân Việt vẫn còn ghi nhớ, thậm chí còn xây đền thờ, tạc tượng, đặt tên đường in dấu không phai.

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2018

MƠ MỘNG TUỔI BẢY MƯƠI


MƠ MỘNG TUỔI BẢY MƯƠI


Người ta bảo gìa thường hay triết lỳ
Ôn lại đời rút kinh nghiệm đúng sai
Ta bảy mươi hỏi rằng gìa chưa nhỉ
Mà tại sao cứ thủng thỉnh yêu hoài

Tuổi bảy mươi rút ra gì được nhỉ?
Rút mãi mà có được cái gì đâu
Cũng vẫn cứ y chang ngày xưa ấy
Thấy ai cười là tối lại chiêm bao

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2018

KHÔNG PHẢI LÀ THI SĨ


Đang buồn nẫu ruột kiêm thêm những bực bội vì lắm thứ tào lao phát ra bởi những cái mồm thối làm cho cái FB hôi rình. Cộng thêm hàng loạt các blogspots bị ERR - CONNECTION REFUSED. Đọc sách cũng chẳng được trang nào, táy máy tay chân gặp được bài thơ cũ. Bổng dưng thấy coi được, vừa lúc mụ già ở nhà mang ra bình trà nóng. Khoái quá. Gởi các bạn xem chơi.

KHÔNG PHẢI LÀ THI SĨ

Không phải là thi sĩ
Mà đi vào cõi thơ
Kể ra kỳ cục thật
Để làm chi vậy ta?

Đời dư thừa khốn khó,
Ngoài cái việc áo cơm.
Còn bao nhiêu là nợ,
Nợ đời, nợ bon chen.

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2018

ĐƯỜNG YÊU



ĐƯỜNG YÊU



Rằng là trong cõi tình yêu ấy
Có biết bao nhiêu chuyện phải lòng
Hoa đã yêu rồi yêu tuốt cỏ
Yêu mây đùng đục lẫn trời trong

Dù cõi đời luôn lắm phủ phàng
Tìm trong yêu để bước lang thang
Giận hờn thì mệt yêu thì khỏe
Cứ mặc ai xui thiếp phụ chàng

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2018

Phóng Cuồng Ngâm


Là một tay có máu giang hồ vặt. Nhưng cuộc sống đã bắt bulon hai chân tui vào ngạch cửa. Thế là nằm chịu trận trong nhà. Thế rồi, một ngày đẹp trời tôi lại lang thang lội Net. Gặp được bài thơ của Tuệ Trung Thượng Sĩ như là một ủi an của số phận. Tuyệt vời. Tôi lặng lẽ bước vào tam giới. Hà hà. Có ai hên được như tôi không? Xin sẻ chia cùng các bạn.


Phóng cuồng ngâm
Thiên địa diểu vọng hề hà mang mang,
Trượng sách ưu du hề phương ngoại phương.
Hoặc cao cao hề vân chi sơn,
Hoặc thâm thâm hề thuỷ chi dương.
Cơ tắc xan hề hoà-la phạn,
Khốn tắc miên hề hà hữu hương.
Hứng thì xuy hề vô khổng địch,
Tĩnh xứ phần hề giải thoát hương.
Quyện tiểu khế hề hoan hỉ địa,
Khát bão xuyết hề tiêu dao thang.
Quy Sơn tác lân hề mục thuỷ cổ,
Tạ Tam đồng chu hề ca "Thương lương".
Phỏng Tào Khê hề ấp Lư thị,
Yết Thạch Đầu hề sài Lão Bàng.
Lạc ngô lạc hề Bố Đại lạc,
Cuồng ngô cuồng hề Phổ Hoá cuồng.
Đốt đốt phù vân hề phú quý,
Hu hu quá khích hề niên quang.
Hồ vi hề quan đồ hiểm trở,
Phả nại hề thế thái viêm lương.
Thâm tắc lệ hề thiển tắc yết,
Dụng tắc hành hề xả tắc tàng.
Phóng tứ đại hề mạc bả tróc,
Liễu nhất sinh hề hưu bôn mang.
Thích ngã nguyện hề đắc ngã sở,
Sinh tử tương bức hề ư ngã hà phương.
Tuệ Trung Thượng Sĩ