Người theo dõi

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

Ta Và Cõi Lặng Thinh


Ta Và Cõi Lặng Thinh



Viết trong cơn say để cám ơn ly rượu với hương vị nồng nàn.
Cám ơn em và nụ cười làm ngây ngất cả nhân gian.
Có một thời ta thấy mình chút xíu, thua sút tất cả mọi người. Nhưng khi biết ngồi một mình với ly rượu trên tay, giữa thinh lặng mênh mông của buổi chiều tàn và lắng nghe hương vị cay nồng, thơm thơm tan ra, ngấm trên đầu lưỡi, ta lại cảm thấy mình to lớn hơn và tài hoa hơn. Ta nhận ra, ta là trung tâm của cái thế giới huyền ảo và đầy hỗn mang này. Thậm chí cả cái vũ trụ mù mịt vô biên. Nhưng lúc này đây lại thân quen và gần gũi. Hốt nhiên, cái cảm giác hơn thua không còn nữa.
Cám ơn ly rượu với hương vị nồng nàn làm ngây ngất cả nhân gian.

Ta đã có một thời để những cơn tỉnh, cơn say dẫn dắt đi vào cõi xô bồ của cõi quàng xiên. Đã lỗi lầm, đã tự tàn phá bản thân từ tâm hồn cho đến thể chất. May thay, điều này chưa bao giờ gây tác hại cho ai, nhưng đã để lại chung quanh ta không biết bao nhiêu phiền lụy. Thế mà tất cả đều nhìn ta im lặng và mỉm cười. Ta nhận ra trong những nụ cười bao dung ấy sự cảm thông.
Cám ơn ly rượu với hương vị nồng nàn.
Cám ơn nụ cười đã làm cho buổi chiều thêm đẹp.

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2018

Ý NGHĨ BUỒN BUỔI SÁNG.


Ý NGHĨ BUỒN BUỔI SÁNG.



Không người lính nào từng đi qua chiến tranh
Sẽ sống sót và trở về nguyện vẹn
Dù thân thể có hay không vết đạn

Vì chiến tranh không phải để nguyên lành

Có một cái gì trên huy chương đầy ngực
Sẽ cướp đi một chàng trai và trả lại một người hùng
Huy chương đẹp sẽ treo trong tủ hẹp
Chờ những ngày trời đẹp sẽ đem trưng

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

LANG THANG VỀ HAI KHOẢNG LẶNG



LANG THANG VỀ
HAI KHOẢNG LẶNG
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu



PHẦN I

HỌ HỒNG BÀNG – NƯỚC XÍCH QUỸ VÀ
NHÀ NƯỚC VĂN LANG  (2879tcn - 43scn)

Sách xưa lần giở ra xem lại
Người cũ mờ trong nét chữ mờ
Lời cũ thì thầm bao nhắn nhủ
Người nay liệu có nhớ người xưa

Tục truyền rằng cháu ba đời của vua Thần Nông là Đế Minh đi tuần thú phương nam, gặp nàng tiên ở núi Ngũ Lĩnh (Hồ Nam Trung Quốc) và sinh ra Lộc Tục. Sau Đế Minh truyền ngôi cho con là Đế Nghi làm vua phương Bắc, Lộc Tục làm vua phương Nam. Lộc Tục xưng là Kinh Dương Vương. Đặt tên nước là Xích Quỹ (2879 BC).
Nước Xích Quỹ bắc giáp hồ Động Đình (Hồ Nam), nam giáp Hồ Tôn (sau này là Chiêm Thành), đông giáp Nam Hải, tây giáp Ba Thục (Tứ Xuyên).
Kinh Dương Vương lấy con gái Động Đình Quân là Long Nữ, sinh ra Sùng Lãm. Sùng Lãm nối ngôi xưng là Lạc Long Quân. Lạc Long Quân lấy con gái Đế Lai là nàng Âu Cơ, sinh ra một bọc có trăm trứng, nở ra được một trăm con trai. Một hôm Lạc Long Quân nói với Âu Cơ rằng:” Ta là giống rồng nàng giống tiên, nên chia nhau mỗi người năm mươi con, Ta dẫn xuống biển, nàng đưa con lên núi”. Rồi phong cho con trưởng làm vua. Vua xưng là Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang, đóng đô ở Phong Châu (Vĩnh Phúc). Tục truyền rằng từ đây ở vùng đất phía Nam sông Dương Tử, còn gọi là sông Trường Giang, có nhiều bộ tộc người Việt sinh sống nên gọi là Bách Việt. Vua Hùng truyền ngôi được18 đời. Quan văn gọi là Lạc Hầu, quan võ gọi là Lạc Tướng, con trai vua gọi là Quan lang, con gái vua gọi là Mỵ nương, các quan nhỏ gọi là Bồ Chính, đời đời cha truyền con nối gọi là phụ đạo. Vua Hùng chia nước ra 15 bộ và cắt cử các anh em đứng đứng đầu mỗi bộ. Mười lăm bộ là; Giao Chỉ, Chu Diên, Vũ Ninh, Phúc Lộc, Việt Thường, Ninh Hải, Dương Tuyền, Lục Hải, Vũ Định, Hoài Hoan, Cửu Chân, Bình Văn, Tân Hưng, Cửu Đức, Văn Lang. Về tên gọi của mười lăm bộ thì các sách Việt Sử lược của Sử Hy Nhan, Dư Địa Chí của Nguyễn Trãi, Lịch Triều Hiến Chương Loại chí của Phan Huy Chú ghi không giống nhau về tên gọi cũng như cương vực. Các tên trên ghi theo Dư Địa chí của Nguyễn Trãi.

Thứ Ba, 17 tháng 7, 2018

Một Chút Men Xưa


Một Chút Men Xưa



Mỗi khi đọc Nguyễn Trãi, tôi nhận ra mỗi lần được một chút hồn quê. Lâu ngày chầy tháng, cái hồn quê ấy cứ thấm đẫm vào và làm tôi thay đổi, đổi thay cụ thể thế nào thì tôi không thể nào xác định. Nhưng con đường làng lầy lội bổng dưng trở nên đẹp hơn, những cỏ cây hoa lá rất tầm thường (như tôi từng nghĩ) hốt nhiên lung linh màu sắc, thoang thoảng hương thơm, kể cả cái gốc tre đen xám trước cổng nhà tôi. Ở đây tôi không dám nhắc đến cái số phận nghiệt ngã của Cụ. Một số phận làm nhói đau hàng triệu trái tim hậu thế.

Cứ thế, mà tôi đọc Nguyễn Trãi, và cái cuối cùng đọng lại trong tôi là;

Danh chăng chuốc, lộc chăng cầu
Được ắt chẳng mừng, mất chẳng âu
Có gió nhiễu sông, mây nhiễu cửa
Còn thơ đầy túi, rượu đầy bầu
Người tri âm ít, cầm nên lặng
Lòng hiếu sinh nhiều, cá ngại câu
Mấy kẻ công danh nhàn lẳng đẳng
Mồ xanh cỏ lục thấy ai đâu

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

CÁI LỚN GIÒNG SÔNG TRĂNG




Cả thế giới đang nhốn nháo vì thiên tai bão lụt, chiến tranh Thương mai, chiến tranh súng đạn và ở trong nước thì cũng không kém um sùm. Lỗi tại ai?. Nguyên nhân do đâu? Có trời mà biết. Nhưng chắc chắn là do con người khô cạn với tình yêu (cũng như lời cảnh báo của minh quân TBT Nguyễn Phú Trọng: “ chán Đảng, khô Đoàn”. Quả là đáng lo, thật sự phải lo khi con người với con người nhìn nhau bằng đôi mắt hình giấy bạc.
Ta buồn quá, ta về quê bằng tàu đò để tỉm lại tình yêu trên giòng sông cũ, đêm hạ huyền không trăng và ta nhớ một vầng trăng. 11.7.2018

  CÁI LỚN GIÒNG SÔNG TRĂNG

             Chấp chới mãi giòng sông như vô tận,
Lọc tâm hồn trong suốt, sóng lao xao.
Lòng đắm say tím màu hoa say đắm,
Thương trôi ra để gây nhớ. Trôi vào.

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

TA NHÌN TA


Ta già rùi. Buồn thấy mồ khi nhìn thấy non sông nhốn nháo Tàu Phù, đạo đức suy đồi, lắm mồm bá láp, muốn góp gì một chút cũng chẳng ai cho, mà nếu có cho chắc gì làm được thôi thì tự sướng cho khỏi bận lòng thân hữu



TA NHÌN TA

Những bầy hầy cứ biện bày trước mắt
Lời bãi bui dóc láo mãi vang rền
Già vốn yếu, nhìn nghe hoài thêm mệt
Không thấy, không nghe thì hóa ra hèn

Bọn bán nước thời nào mà chẳng có
Ít hay nhiều gì thì cũng nhăn răng
Bọn xâm lược lõ mắt dòm bao bận
Mạnh thế nào cũng thịt nát xương tan

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

Chuồn Chuồn


Chuồn Chuồn


Trưa nay ra phố chợt buồn
Tìm không thấy bóng con chuồn chuồn bay
Nắng mưa dự đoán sao đây
Để mà chuẩn bị phút giây hẹn hò
“ Chuồn chuồn bay thấp thì mưa
Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm”*
Giờ đây phố xá ầm ầm
Cây xanh đốn trụi, bụi lầm lầm bay
Rác thì mặc sức tung bay
Con chuồn chuồn bỏ phố này ra đi
Còn anh thì cứ loay hoay
Mưa bay trông nắng, nắng đầy sợ mưa
Lắm phen trớt quớt hẹn hò
Em hờn giận để câu thơ anh buồn
Nhớ ơi mấy cánh chuồn chuồn

Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
* Ca dao