Lại tháng tư về, khi đất nước tràn đầy thiên tai, nhân họa; miền trung bão lũ, miền nam hạn hán, cả nước mắc dịch, kinh tế đình đốn, rừng vàng trụi lủi, biển bạc ngầu sóng Khựa, cả nước đầy rác rưởi, rác rưởi lút đầu của bầy GS Tiến sĩ. Cả một bầy dối trá đang hoạt động hết công suất, cả lủ hò reo mừng tháng tư về coi con virus cúm Tàu không ra cái cóc khô gì, gan thật!, dũng cảm thật! y như thời thiêu rụi Trường Sơn đi giải phóng miền Nam cho Nga cho Tàu, lò thủ đô đỏ rực củi khô tươi nhưng không thiêu nổi bầy vi khuẩn đang ngày đêm ăn mòn đất nước. Cơn gió tầm xuân mất biệt hương mật ngọt của rơm rạ Thần Nông. Lão phu buồn như chấu cắn mà chẳng làm gì được ngoài việc cầm bút viết mấy câu thơ buồn lên bao thuốc lá ở quan café vĩa hè.
Buồn ơi! Khi Tháng Tư về
Năm nay Tháng Tư về rất bảnh,
Mà mùi hương rơm rạ lại hồ phai.
Nên mật ngọt chừng cũng như xa lánh,
Dù khung trời vẫn xanh ngát màu mây.