Người theo dõi

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2019

ĐIỀU KHÔNG HIỂU ĐƯỢC


ĐIỀU KHÔNG HIỂU ĐƯỢC
Trong hình ảnh có thể có: đêm
Khi thấp thoáng ơ hờ trong ánh mắt
Quạnh hiu đông và ngơ ngác hồng xuân
Khi chớm lạnh trên bàn tay hờ hững
Oi oi hè và buôn buốt thu phân

Điều gì khiến cho càn khôn thay đổi
Lối âm dương làm như đã chia lìa
Ngày giao hợp cùng đêm mà vắng mộng
Nôn nao chìm mất dạng dưới sông khuya

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2019

Tĩnh Lặng

Kết quả hình ảnh cho Tĩnh lặng

Từ phương Đông. Thiền âm thầm lặng lẽ đi về phương Tây. Cứ ngỡ như là có một sự khác biệt nào đó. Nhưng hoàn toàn ngược lại. Các Thiền sư, thiền sinh, dù bất cứ ở nơi nào trên hành tinh này hoặc ở nơi khác nữa, đều cảm nhận,  tu tập Thiền cùng một thái độ không sai biệt.
Ngày Xuân, lão phu xin mạn phép gởi đến các anh chị em trong thôn những câu thơ với chủ đề “Thiền và Mùa Xuân”. Nguyên bản chữ Anh không phải là thơ. lão phu căn cứ vào ngữ nghĩa là viết thành những đoạn thơ ngắn nên chắc chắc là không sát
***

Sit quietly doing nothing. Spring comes and grass grows by itselt. (Zen Studied)

Hãy ngồi trong thinh lặng
Đừng làm một điều chi
Tự nhiên mùa xuân đến
Mặt đất cỏ xanh đầy



Spring has its hundred flowers, autumn its moon.
Summer has its breezes, winter its snow.
If you allow no idle concerns to weight on your heart,
Your whole life will be one perennial good season (Zen Studied)

Mùa xuân có trăm hoa nở
Mùa thu có ánh trăng tròn
Mùa hè mấy cơn gió thoảng
Mùa đông hoa tuyết đang buông

Dọn cho sạch lòng bức rức
Cuộc đời ngày nào cũng  xuân





Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2019

GIÀ KHÔNG CÒN HỘT

GIÀ KHÔNG CÒN HỘT           

Lão phu già khú đế chả làm gì nổi, ngoài việc làm biếng ra thì chẳng biết làm gì. Nằm ngẫm nghĩ chuyện đời, chuyện mình mà buồn nẫu ruột. Trên tivi thì đang chiếu phim Phong Thần Bảng mà cái thằng kép đóng vai Khương Tử Nha thì mặt bún còn ra sữa. Vừa tức tối vừa nhớ ra cái lão già gàn gàn này ngồi câu bên song Vị với cái mộng mơ đem tài sức giúp đời mà long lão phu dâng lên niềm cảm khái

Lảo phu đây mới 73 thôi, so với Khương Tử Nha còn trẻ chán. Đã nhiều phen nổi hứng vác chổi ra toan quét sạch rác đời, nhưng kém tài một tí xíu đành mỏi mắt chờ đợi Châu Văn Vuơng hiện đại. Nhưng  chả thấy gì, nên buồn quá đỗi. Hổng lẽ người ta chê mình già nhỉ?

Đành buông chí lớn nhìn sang nhà hàng xóm thấy con mẹ đàn bà góa đang hớ hênh nằm ngủ trưa mà hai con mắt lão phu như lửa đốt.
Cái trò ham viết lách bổng dưng trổi dậy, bèn viết mấy giòng dưới đây. Viết rồi mới thấy mình già thiệt. Chuyện đời bị chê không ai rủ đã đành. Chuyện riêng cũng bị trề môi thì lão phu chợt nhận ra là mình già thiệt. Châu Văn Vương không rủ, con mẹ góa cũng không thèm ngó tới dù là trong giấc chiêm bao


EM NGỦ TRƯA

Khi em nằm ngủ thiệt là…
Phập phồng khuôn ngực thở ra hít vào
Hây hây hai cái má đào
Đôi môi he hé ngọt ngào hàm răng
Hai hàng mi muốn nói rằng
Đang chiêm bao đấy. Vào chăng? Em mời
Chắc là lão nghĩ vậy thôi
Hàng đà quá date ai mời lảo phu !?

Quan Tâm Nguyễn Hiền Nhu