KHÔNG ĐỀ
Sáng hôm trước, tôi trở thành kịch sĩ
Nói những điều có cánh với vợ con
Làm chuyện lu bu vô cùng hoan hỉ
Trước mắt tôi phường phố một màu hồng
Sáng hôm sau, tôi có thêm thành tích
Nói và làm hai chuyện không giống nhau
Bước ra đường khuôn mặt tôi rạng rỡ
Ghế tôi ngồi chừng như đã đôn cao
Sáng hôm nay, khi vươn vai thức dậy
Tôi thấy tôi khệnh khạng hơn mọi khi
Nhìn vào gương tôi thấy mình cũng vậy
Có khác chăng là cái bụng hơi phì
Sáng ngày mai, chắc đúng theo kịch bản
Đường dối gian mở rộng những hanh thông
Đổi vai thế nào cũng thêm tươi sáng (!?)
Thối hóa thơm, xám xịt cứ tươi hồng
Đêm cần phải ngủ thì tôi luôn lọc cọc
Vì ngủ nghê thì không thể đóng trò
Phải ngủ thật mà ngủ trong trằn trọc
Đã lâu rồi không thể ngáy kho kho
Quán Tâm Nguyễn HIền Nhu
“Chế độ này bắt mọi người phải đóng trò, bắt tất cả trẻ con
phải đóng trò, bắt nhiều người già phải đóng trò. Trần Độ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét