THUYỀN VÀ THƠ
Thực ra đi thuyền thì con người hòa nhập với thiên nhiên dễ
dàng hơn, tâm hồn từ đó cũng rộng mở cùng trời mây sông nước và cả gió mưa nữa
Nhưng có một lý do khiến tôi thực hiện sưu tập này là nhân đọc
một bài thơ của Cụ Nguyễn Phi Khanh khi tôi về quê tôi, chứng kiến giòng kênh
nhỏ trước nhà lềnh bềnh những rác. Tất nhiên sông suối thời cụ Nguyễn Phi Khanh
và các Cụ ngày xưa không có rác, nó trong veo như tâm hồn các Cụ.
山村感興
虛名卅載絆塵羈,
一反江山沒是非。
殘雪墊巾奇野土,
春風晞髮大灘磯。
夢中往事攘蕉鹿,
世上浮雲任狗衣。
誰道江村生計薄?
桑麻繞屋綠初肥。
Sơn thôn cảm hứng
Hư danh táp tải bạn trần ky,
Nhất phản giang sơn một thị phi.
Tàn tuyết điện cân cơ dã thổ,
Xuân phong hy phát đại than ky.
Mộng trung vãng sự nhương tiêu lộc,
Thế thượng phù vân nhậm cẩu y.
Thuỳ đạo giang thôn sinh kế bạc,
Tang ma nhiễu ốc lục sơ phì.
Nguyễn Phi Khanh
Lẩn
quẩn danh hờ mấy chục năm
Núi sông về lại thảnh thơi nằm
Trùm khăn dưới tuyết đồng đang vắng
Hong tóc đầu ghềnh gió đến thăm
Mường tượng chuyện xưa như cỏ dại
Cái mùi danh lợi chẳng bao lăm
Sông quê ai bảo là kham khổ
Xanh biếc dâu gai rợp cánh đồng
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu