CHIỀU THẠCH ĐỘNG
Kia nắng đổ nhập nhòa trên vách đá,
Những cây xanh quấn quýt giữa mù bay.
Chiếu xuống thấp nắng lịm dần trong gió,
Vầng trăng nghiêng mỏng dính, sáng chưa đầy.
Còn một khoảng xanh mờ, trời vẫn lộng,
Nỗi chông chênh phủ chụp trong im lìm.
Bình thản đá khoác lên màu áo thẫm,
Tiếng chuông buông hờ hững gọi màn đêm.
Sao lên sớm từ trên cao ngắm ngó,
Hồn bốn trăm năm trước vẫn thầm thì.
Người hôm nay liệu đã quên hay nhớ,
Núi sông này vẫn mãi mãi còn đây.
Hòa trong gió vang lời cày cuốc gọi,
Từ một thời đi mở đất khai hoang.
Những câu hát, tiếng đàn bầu thuở trước,
Vẫn âm thầm đồng vọng một giang san.
Nơi cuối đất vẳng lời Chiêu Anh các *
Vẫn vầng trăng soi sáng Thụ Đức hiên **
Và nhịp sống nối dài từ Thuận Hóa
Mang theo lời “vạn đại dãy Hoành Sơn“ ***
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
-------------------------------------------------------------------------------------
* Tên một thi đàn do Mạc Thiên Tứ sáng lập
** Nơi các nhà thơ Chiêu Anh các thường đến để trò chuyện thơ văn
*** Lời của Nguyễn Bỉnh Khiêm hướng dẫn Đoan Quận Công Nguyễn Hoàng “Hoành Sơn một dãy, muôn đời dung thân”
------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét