CA DAO VÀ MINH
TRIẾT VIỆT
Có một ai đó khá nổi tiếng, tiếc rằng tôi không nhớ tên, nói
rằng “triết Đông, triết Tây v…v…và v…v… đều có nhưng không có triết ta”.
Mà triết thì tôi kỵ dữ lắm, dù cũng đọc, thậm chí đọc nhiều,
khi thiếu sách, mà chả hiểu mô tê gì: Luận ngữ, Tư bản luận, Bách gia chư tử,
Jean Paul Sartre, Henry David Thoreau… Kinh Phật và cả Tân Ước, Cựu Ước… nhưng
nói theo kiểu Nguyễn Thế Duyên “Vấn đề không phải là ăn, vấn
đề ở chỗ tiêu hóa. Phải tiêu hóa đươc thì nó mới là của mình còn ăn ngô lại ỉa
ra ngô thì cơ thể vẫn suy dinh dưỡng. Có lẽ chính vì vậy mà tôi rất ghét trích
dẫn”.
Nhưng cái chuyện trong sinh hoạt văn hóa
của người Việt cái gì cũng Tàu thì cái này hơi bị… đúng. Tôi đã từng học chữ Tàu vì khoái thơ Đường và
thơ của những nhà thơ VN thời Lý, Trần, Lê, Nguyễn. Nhưng bây giờ thì không
khoái nữa vì ghét Mao Trạch Đông và Cộng Sản Tàu.
Trở lại vấn đề triết ta thì theo tôi nghĩ là có đấy. Nó nằm trong cái kho khổng
lồ của văn hóa dân tộc. Ca Dao. Có điều là chưa có ai hệ thống nó lại
Rồi khi lật tung các tự điển để xem các nhà
tự điển giải nghĩa từ triết như thế nào, tôi mới biết tạm tàm như thế này; “Triết” là
phong cách sống được đa số trong một cộng đồng chấp nhận." Khi đã biết sơ sơ như
vậy, LTD mày mò trong cái nhà kho khổng lồ kia và khoái nhất hai câu này: