Người theo dõi

Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

VIẾT LÚC HẾT TIỀN UỐNG CAFÉ


VIẾT LÚC HẾT TIỀN UỐNG CAFÉ

Có những đận thèm café mờ mắt
Thuốc cong queo hối hả lụi tàn
Nghiện làm chi toàn là đồ mắc dịch
Không thì buồn mà có lại lăng nhăng

Như vậy đấy đi suốt đường say đắm
Sách và thơ, thuốc lá với café
Nhưng mà tiền thì lơ mơ quá đỗi
Lúc có, lúc không đều cũng tê mê

Nghèo hay giàu, cao danh hay tiểu tốt
Hèn hay sang… chừng như quá mơ hồ
Sống và chết liệu là điều có thật
Sắc và không, tất cả cũng hư vô

Nhưng dù gì thì lòng ta cố giữ…
… một điều thôi. Không trợn mắt phùng mang
Chẳng giận dỗi và trách phiền ai cả
Cứ tà tà đi suốt lối yêu thương

Thôi cũng đã lỡ mang vào vận số
Cứ chơi luôn chớ thắc mắc làm gì
Mai mốt rời cuộc chơi, tay trắng bóc
Bao nhiều điều tắt ngùm… Có hề chi

Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu




Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

TUYÊN NGÔN CỦA MỘT NGƯỜI LÀM THƠ CỰU CHIẾN BINH



Quý vị muốn làm gì thì làm
Muốn mị dân muốn yêu nước muốn bán nước bằng mồm thây kệ
Tôi không thù người Tàu cũng chẳng ghét xứ Trung Hoa
Nhưng đứa nào xâm lược nước tôi là chết ngay tại chỗ
Quý vị cứ việc đi đêm cứ việc sửa lại bản đồ lịch sử
Cứ việc quên bẵng ải Nam Quan cho Nguyễn Trãi đội mồ
Nhưng đứa nào bứt của thân nhân tôi sợi tóc
Là tôi đập nát đầu chứ không đập bằng thơ
Quý vị cứ việc chơi gôn cứ việc sắm sửa phi cơ
Cứ đầu cơ địa ốc cứ kiếm tiền vi vút
Nhưng đứa nào bắt dân ngu cu đen thay quý vị ở tù
Là tôi đào mả ba đời quý vị lên trét cứt
Quý vị cứ chà đạp lên quyền làm người xuất sắc
Cứ hung hăng như Gaddafi trước khi rúc vô ống cống đê hèn
Quý vị cứ việc xem dân nghèo như rơm như rác
Nhưng lúc đường cùng đừng năn nỉ tôi nghen !
Quý vị cứ việc rửa tiền qua ngân hàng Thụy Sĩ cực êm
Cứ tậu nhà dưỡng lão ở Bắc Kinh, sắm điền trang ở Mỹ
Quý vị cứ thăng thiên cùng giá điện giá xăng
Bất chấp thôn nữ thiếu ăn phải bán thân làm đĩ
Quý vị phải như vậy mới là quý vị
Vô cảm vô lương vô đạo đức vô thần
Tôi rách rưới như một thằng thi sĩ
Nhưng hiểu thế nào là sức mạnh nhân dân !



BÙI CHÍ VINH

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

Lời cáo chung cho thuyết Aurousseau về nguồn gốc người Việt



I/ Thuyết “Sở-Việt” của nguồn gốc dân tộc Việt và những đệ tử

Năm 1904, trong cuốn Le Cambodge xuất bản tại Paris, học giả người Pháp E. Aymonier đề xuất giả thuyết: “Tổ tiên những người ngôn ngữ Mon-khmer bắt nguồn từ những sườn núi phía nam Tây Tạng rồi di chuyển về phương nam theo hai hướng, hướng tây nam sinh ra người Munda ở Ấn Độ, hướng đông nam sinh ra các tộc Mon-khmer ở Đông Dương.” (1)

Từ thuyết này, vào đầu những năm 20 thế kỷ trước, L. Aurousseau khai thác thư tịch Trung Hoa, cho rằng: “Người Việt Nam trước ở Trung Hoa rồi mới di cư qua miền Bắc Việt Nam. Nước Sở thuộc giòng Bách Việt, lãnh thổ bao gồm 2 tỉnh Hồ Bắc và Hồ Nam ngày nay, xuất hiện trước thế kỷ thứ XI trước CN. Ðến thế kỷ thứ IX trước CN, một ngành nước Sở di cư về phía Nam, dọc theo sông Dương Tử, định cư ở Chiết giang, thành lập nước Việt (Việt Vương Câu Tiễn) vào thế kỷ thứ VI trước CN. Năm 333 trước CN, nước Sở đánh bại nước Việt, người Việt chạy về phương Nam theo bốn nhóm: Nhóm Ðông Âu hay là Việt Ðông ở miền Ôn Châu (Chiết Giang). Mân Việt ở Phúc Kiến. Nam Việt ở Quảng Ðông, Quảng Tây. Lạc Việt ở phía Nam Quảng Tây và miền Bắc Việt Nam. Các nhóm kể trên bị Hán hóa, chỉ còn lại nhóm Lạc Việt là tồn tại…”

“Những chúa dẫn các dân Việt di cư xuống miền Nam Quảng Tây và đến tận Bắc kỳ ngày nay về thế kỷ thứ IV và thứ III trước Gia tô là cùng một dòng họ với các vua Việt đến định cư ở Ôn Châu, Phúc Châu và Quảng Ðông vậy.”

Vậy thời ta có đủ chứng cớ mà nói quyết rằng người An Nam ngày nay là dòng dõi trực tiếp của người nước Việt bị diệt năm 333, và tiên tổ ngàn xưa, về thế kỷ thứ VI trước Gia tô, đã ở miền tỉnh Triết Giang nước Tàu ngày nay, vào khoảng lưu vực con sông cùng tên ấy”(2).


TÌNH VÀ QUÊ

Có một thứ muôn đời luôn luôn đẹp
Đó là quê, nơi chứa những ân tinh
Um sùm suốt cũng chỉ vì ngần ấy
Đi huốt là thành quỷ sứ, yêu tinh

Nhưng bây giờ quỷ yêu đông đảo quá
Cứ nhe nanh múa vuốt nát hồn quê
Gây hờn oán bao năm tanh mùi máu
Bọn quỷ yêu đã hết lối quay về.

Nên quê cứ dần dần teo tóp lại
Và bao nhiêu gốc gác cũng lung lay
Cũng lắm kẻ dỡ hơi đang chăm chút
Mà ân tình cũng theo gió độc hồ phai

Từ dạo đó quê chìm trong bóng tối
Và ân tình cũng lặng lẽ đi đâu
Nhưng quê vẫn là quê không thể mất
Những ân tình vẫn ái ngại nhìn nhau

Người bé mọn và tài năng tí nị
La vu vơ rồi bay tuốt lên trời
Đến ông trời cũng nín thinh không nói
Theo hạt mưa về sông nước trôi xuôi

Thôi cũng được, cũng làm xanh cây lá
Và núi, sông, rừng, biển vẫn về đây
Còn ân tình thì còn quê tươi thắm
Nếu còn yêu, còn giữ nước non này

11.7.2014

Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2017

TĨNH LẶNG CÙNG ỨC TRAI


TĨNH LẶNG CÙNG ỨC TRAI



chút lòng xin gởi vào quê
bảy mươi mốt tuổi lè nhè vài câu
xin muôn loài tựa nương nhau
trời xanh nước biếc nên màu bình yên
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

























Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Một Thời Để Thơ Và Một Thời Để Thở




Một Thời Để Thơ Và Một Thời Để Thở

Những cánh rừng có từ thời mở nước
Đầy oai linh hùng vĩ một màu xanh
Những ngọn núi ngất trời đang ngạo nghễ
Suối thác reo trắng xóa những trong lành

Những giòng sông, kênh đào con lạch nhỏ
Vẫn miên man chuyên chở những tình yêu
Ẩn nấp dưới ngàn xanh bờ bến đợi
Sóng rì rào muôn câu hát trong veo