Người theo dõi

Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Một Thời Để Thơ Và Một Thời Để Thở




Một Thời Để Thơ Và Một Thời Để Thở

Những cánh rừng có từ thời mở nước
Đầy oai linh hùng vĩ một màu xanh
Những ngọn núi ngất trời đang ngạo nghễ
Suối thác reo trắng xóa những trong lành

Những giòng sông, kênh đào con lạch nhỏ
Vẫn miên man chuyên chở những tình yêu
Ẩn nấp dưới ngàn xanh bờ bến đợi
Sóng rì rào muôn câu hát trong veo


Những con đường loanh quanh trong xóm nhỏ
Có hàng tre bụi trúc, tiếng ru hời
Và những mái tranh chiều pha khói bếp
Tiếng con gà cục tác gọi tình yêu

Những cánh đồng đón từng cơn gió đến
Chào mưa xanh hay đón nắng tươi hồng
Nồm gọi lục, chướng gọi vàng bát ngát
Thơm chuyển mình qua ngàn đận thu đông

Những vạt cỏ trong mảnh vườn cũ kỷ
Ao trong veo chờ đợi ánh trăng về
Gàu nước mát ngực trần đun lẫy bẫy
Cây cỏ im lìm trong giấc ngủ say mê

Những khu phố im lìm và tĩnh lặng
Thỉnh thoảng vui với đôi chút ồn ào
Dưới tán lá hay hàng hiên, ngõ vắng
Cứ yên bình cho những kẻ say nhau

Trời vẫn cứ xanh ngần nơi bất tận
Trăng và sao và cả những ngàn mây
Đôi khi buông một chút sương mơ mộng
Cho ai nhìn ai ngắm để ai say

Người đã từng qua một thời như thế
Một thời để thơ để đầy ắp mộng mơ
Một thời rất là yên bình để thở
Rất bình yên trong cả những mong chờ

Cứ như thế mấy ngàn năm vẫn thế
Dù đôi chi cũng có chút bão bùng
Người tựa lưng vào thiên nhiên thoải mái
Với muôn loài làm nên cuộc sống chung

Nhưng bây giờ thời yên bình đã hết
Đã hết rồi. Trăn trở một cơn mơ
Đời khô khốc, khắp nơi rác và rác
Cho nỗi buồn làm héo úa trang thơ
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét