TÌNH VÀ QUÊ
Có một thứ muôn
đời luôn luôn đẹp
Đó là quê, nơi chứa những ân tinh
Um sùm suốt
cũng chỉ vì ngần ấy
Đi huốt là
thành quỷ sứ, yêu tinh
Nhưng bây giờ
quỷ yêu đông đảo quá
Cứ nhe nanh
múa vuốt nát hồn quê
Gây hờn oán bao
năm tanh mùi máu
Bọn quỷ yêu đã
hết lối quay về.
Nên quê cứ dần
dần teo tóp lại
Và bao nhiêu gốc
gác cũng lung lay
Cũng lắm kẻ dỡ
hơi đang chăm chút
Mà ân tình
cũng theo gió độc hồ phai
Từ dạo đó quê
chìm trong bóng tối
Và ân tình cũng
lặng lẽ đi đâu
Nhưng quê vẫn
là quê không thể mất
Những ân tình
vẫn ái ngại nhìn nhau
Người bé mọn
và tài năng tí nị
La vu vơ rồi
bay tuốt lên trời
Đến ông trời
cũng nín thinh không nói
Theo hạt mưa về
sông nước trôi xuôi
Thôi cũng được,
cũng làm xanh cây lá
Và núi, sông,
rừng, biển vẫn về đây
Còn ân tình
thì còn quê tươi thắm
Nếu còn yêu,
còn giữ nước non này
11.7.2014
Quán Tâm Nguyễn
Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét