Cả thế giới
đang nhốn nháo vì thiên tai bão lụt, chiến tranh Thương mai, chiến tranh súng đạn
và ở trong nước thì cũng không kém um sùm. Lỗi tại ai?. Nguyên nhân do đâu? Có
trời mà biết. Nhưng chắc chắn là do con người khô cạn với tình yêu (cũng như
lời cảnh báo của minh quân TBT Nguyễn Phú Trọng: “ chán Đảng, khô Đoàn”. Quả là
đáng lo, thật sự phải lo khi con người với con người nhìn nhau bằng đôi mắt
hình giấy bạc.
Ta buồn
quá, ta về quê bằng tàu đò để tỉm lại tình yêu trên giòng sông cũ, đêm hạ huyền không trăng và ta
nhớ một vầng trăng. 11.7.2018
CÁI
LỚN GIÒNG SÔNG TRĂNG
Lọc tâm hồn trong suốt, sóng lao xao.
Lòng đắm say tím màu hoa say đắm,
Thương trôi ra để gây nhớ. Trôi vào.
Sông lấp lánh theo vầng trăng ảo diệu,
Thuở hoang khai lồng lộng gió vô ưu.
Thầm thì mang hơi ân tình thơm ngát,
Nhịp lượn lờ khi trời đất yêu nhau.
Anh cũng thế và em thì cũng thế,
Sóng trườn theo cồn sóng mãi êm đềm.
Con cá chẽm quẫy đuôi chào trăng sáng,
Nặng ân tình nên không vượt Vũ Môn.
Sóng ngây ngất phủ trùm bờ ân ái,
Hương tóc còn thơm mãi bến đam mê.
Chén huyền hoặc nâng lên và uống cạn,
Giọng Hoài Lang dẫn dắt ánh trăng về.
Những chiếc thuyền chở theo niềm hạnh phúc,
Đi hay về cũng ăm ắp yêu thương.
Trăng tuôn mãi ước mơ vào nhân thế,
Theo sóng xô triệu triệu nhịp vô thường.
Vẫn cứ thế giòng sông trăng chảy mãi,
Sóng thân quen mang hơi thở chân thành.
Lòng cất cánh tung bay theo giọng hát,
Hơi Hoài Lang dấp dới điệu Xuân Tình.
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét