Người theo dõi

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

BỨC TRANH TOÀN CẢNH VỀ QUÁ TRÌNH MỞ RỘNG LÃNH THỔ CỦA NGƯỜI VIỆT XUỐNG PHÍA NAM (PHẦN 1)
Thứ năm 17/12/2015 12:00:00 (GMT +7)
Tác giả: HOA ANH ĐÀO (NGHIÊN CỨU LỊCH SỬ)

Nguồn: http://reds.vn/
Nhiều nhà nghiên cứu khi đánh giá việc đất nước thống nhất là sự xâm lược, thôn tính lãnh thổ, mạnh được yếu thua, cách ứng xử phong kiến mang nặng tính cục bộ mà cho rằng Đại Việt là của người Kinh (tức người Việt), Champa là của người Chăm và đất Nam Bộ ngày nay thuộc quyền sở hữu của Chân Lạp (tức Campuchia sau này), cách nhìn này dễ gây ra tâm lí tỵ hiềm trong lòng dân tộc.



Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

NHỮNG KHI KHÔNG BIẾT VIẾT GÌ


NHỮNG KHI KHÔNG BIẾT VIẾT GÌ



Khi đọc xong một quyển sách, tôi lại suy nghĩ lung tung về rất nhiều điều chẳng có liên quan gì về những điều vừa đọc. Tại sao lại như vậy? Tôi không biết. Nhưng đó lại là những suy nghĩ của tôi. và tôi không thoát ra khỏi nó. Không như thế, khi làm xong một việc gì, tôi lại nghĩ về những việc vừa làm và còn nghĩ đến sẽ làm khác hơn nếu như phải làm lại điều vừa làm xong. Tôi không kiểm soát được tôi trong suy nghĩ. Đôi khi những điều đó làm đầu tôi đau buốt. Tôi đành phải lắc lắc cái đầu và tìm đến một nơi yên tĩnh có thể tìm được và lại suy nghĩ đủ thứ chuyện đầu cua tai nheo. Quái thật.
Cho đến một ngày, tôi lại gặp một người bạn cũ. Và tôi cùng với bạn, cũng như mọi khi. Nhắc nhớ lại toàn những chuyện gì đâu của cái thời còn nhỏ xíu và hốt nhiên đầu óc nhẹ nhàng. Tôi và bạn tôi chợt nhận ra là nên cùng làm như thế để thoát khỏi những đa đoan. Bạn tôi và tôi không còn là hai cá nhân nữa mà là hòa quyện nhau lại trong đời sống. Lúc đó, chúng tôi nhận ra những thứ kỷ niệm gì đâu của thời con nít mới thật sự là đời sống. Cỏ cây hoa lá, sông suối biển rừng và muôn thứ chung quanh mình trở nên đáng yêu và đáng sống xiết bao. Thế là lại thèm viết, nhưng chẳng biết viết gì. Thôi thì cứ để cho cái keyboard tự nhiên phát lên những âm thanh lọc cọc, lọc cọc của nó. Những ngón tay chạm vào keyboard hình như chỉ với một mục đích duy nhất là phát ra được những âm thanh.

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

ÔNG HÀNG XÓM


                                         ÔNG HÀNG XÓM

   Không rõ ông già Ba ở cái hẽm nhỏ này từ bao giờ. Khi vợ chồng Văn dọn về đây thì đã có mặt ông rồi. Ông khoảng hơn sáu mươi một chút, phong độ khá chải chuốt, sống một mình trong một ngôi nhà tinh tươm và rộng nhất hẽm. Ngoài nụ cuời và cái gật đầu khi được chào hỏi, thì hầu như ông rất ít tiếp xúc với ai. Mỗi ngày ông thức dậy từ năm giờ sáng, dẫn xe ra đầu hẽm mới nổ máy, đi đâu đó khoảng một tiếng hay hơn nữa tiếng rồi quay về. Lục đục trong nhà khoảng nửa tiếng nữa rồi lại ra đi. Mãi đến khoảng hơn bốn giờ chiều thì lại về. Rồi lại ra đi vào lúc sáu giờ hơn, khoảng một giờ sau thì lại về, đôi ba ngày thì thấy ông già ngà ngà say. Việc ông rời nhà hay trở về cũng có một điều hay hay, không bao giờ nổ máy ra đi hay chạy thẳng từ đầu hẽm vào tới cửa nhà vào giờ nghỉ ngơi. Nhà sáng đèn đến khoảng chín giờ rưỡi thì tắt. Hai tiếng rưỡi ấy không biết ông già làm gì? Ngày chủ nhật hay lễ thì cái thời gian biểu ấy có bị xáo trộn chút ít. Chẳng biết ông làm nghề gì để sống. Nhưng xem ra khá phong lưu.

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

AI ĐÃ GIẾT NGƯỜI DÂN HUẾ: CÂU HỎI 40 CHƯA TRẢ LỜI

 bài cũ post lại
Thủ phạm của vụ thảm sát
Hôm nay, chúng tôi xin trình bày bài cuối cùng trong loạt bài gồm 5 phần, do biên tập viên Thiện Giao thực hiện, trong chương trình Tưởng niệm Cuộc Thảm sát Mậu Thân tại Huế năm 1968. Trong 4 phần trước, chúng tôi đã lần lượt điểm qua các giai đoạn của cố đô những ngày trước, trong và sau cuộc thảm sát.

 

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

THƠ NGUYỄN DU

渡龍尾江
故國回頭淚,
西風一路塵。
纔過龍尾水,
便是異鄕人。
白髮沙中見,
離鴻海上聞。
親朋津口望,
為我一沾巾。

Độ Long Vĩ giang
Cố quốc hồi đầu lệ,
Tây phong nhất lộ trần.
Tài qua Long Vĩ thuỷ,
Tiện thị dị hương nhân.
Bạch phát sa trung hiện,
Ly hồng hải thượng văn.
Thân bằng tân khẩu vọng,
Vị ngã nhất triêm cân.

Qua sông Long Vỹ
Quê cũ quay đầu rơi lệ
Bui tung cơn gió tây về
Vừa mới qua sông Long Vĩ
Bắt đầu làm kẻ xa quê
Tóc trắng nhòa trong bãi lạnh
Chim hồng kêu xót ngoài kia
Người đưa bên kia bến ngóng
Lệ tuôn khăn ướt đầm đìa
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
------------------

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017

Hít vào, Thở ra

Hít vào, Thở ra

Hít vào là cảm thọ
Thở ra là hiến dâng
Nhận vào và trao lại
Khúc nhân gian trong ngần

Cây xanh và nước biếc
Muôn vật và con người
Dắt tay nhau mà sống
Làm thành cuộc rong chơi