Rong Chơi Buồn
Từ cát bụi ta chui lên ngắm nghía
Xem cuộc đời màu sắc nó ra sao
Ôi lục dục thất tình vây tứ phía
Ai xui ta dại dột nhón chân vào
Lúc xuất hiện ta trần truồng thánh thiện
Mở mắt nhìn trời ngan ngát màu xanh
Lẫm đẫm bước dò tìm bao ngộ nghỉnh
Vạn sắc màu cứ thế mà lung linh
Ta theo bước cuộc đời, chơi đủ thứ
Làm đủ trò vừa ngộ lại vừa ngu
Được một thứ vênh mặt lên vài bận
Rồi khật khừ giữa bốn phía lu bu.
]Ta gom góp cho mình bao lỉnh kỉnh
Khi ra đường thì đủ thứ mang theo
Hai con mắt thêm hai cho thành bốn
Hai lỗ tai thêm một cái chuông reo
Nhìn chi thế mà nghe làm chi thế
Chứa trong đầu biết bao thứ lu bu
Nhét vào bụng hằm bà lằng xắn cấu
Người thế thì ta cũng thế chớ sao
Rồi từ đó lối về đành quên lãng
Trước mặt là trăm vạn nẻo bon chen
Ta bị cuốn vào trò chơi thiên hạ
Cho đến khi nhìn lại bổng ho hen
Những bước ấy có niềm vui chất ngất
Rồi nỗi buồn liền theo đó chơi vơi
Ôi. Buồn vui theo đêm ngày sáng tối
Đường nhị nguyên cứ thế rối bời bời
Ta tìm gì trong cuộc rong chơi vậy?
Quả tình ta cũng chẳng hiểu bao giờ
Rồi em đến với môi thơm, mắt biếc
Lần đầu tiên ta nhận biết ngẩn ngơ
Thì ra vậy cuộc đời là thế ấy
Vạn sắc màu và trăm nỗi buồn vui
Cũng chỉ để… cũng chỉ vì em cả
Vì em mà ta ở đến hôm nay.
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét