CHIỀU
QUÊ CŨ
Viết
cho Lưu thị Lý Sidney. Australia
Trời
trong vắt ngóng vầng mây lơ đãng
Mênh
mông xanh đồng đợi khói lam chiều
Cơn
gió mỏi nên chừng không thổi nữa
Tiếng
sáo buồn đổ mãi giọt đìu hiu
Em
có biết buổi chiều xưa cũ kỷ
Đang
ở đâu cho tôi cuộc kiếm tìm
Những
dấu tích vô thường chìm mất cả
Con
ca rô buồn nên chẳng chịu lên tim
Em có biết mùi bùn non sương đẫm
Quyện cùng hương lúa mới trổ đòng đòng
Giờ cũng mất theo lòng người ham hố
Gió chướng buồn trống trãi đến mênh mông
Em có biết ngôi trường thời thơ trẻ
Ở nơi nào mà chỉ thấy trong mơ
Hàng dâm bụt và những bông hoa đỏ
Những cây còng che mát khoảng sân trưa
Em có biết bạn bè thời xa ngái
Tóc vàng hoe trên đầu họ đâu rồi
Có mấy mái tóc xanh chìm trong đất
Còn lại đây móm mém mấy nụ cười
Em có biết những giọng hò trong suốt
Ai làm hao hụt để nụ không đầy
Và em nữa hai đồng tiền trên má
Trả cho ai mua được cái chi đây
Em có biết em ở đâu không vậy
Tôi đã về… đã về giữa chiều quê
Người vẫn đông mà chừng như vắng vẻ
Chút lạnh lùng sao nhiều nỗi tê tê
Ngôi đình cũ đâu rồi? Ngôi đình mới
Quá tân kỳ nên thiêu thiếu tôn nghiêm
Cái sân đất tráng xi măng xám xịt
Cọng cỏ xanh len lén giữa im lìm
Gốc đa già rể râu queo quắt lại
Hắt hiu buồn trời như cũng buồn theo
Cổng khóa kín nhốt lại thời con nít
Mắt già nua cứ tìm kiếm, cứ leo nheo
Em có biết những con chim se sẻ
Đang ở đâu không thấy dưới mái đình
Tiếng ríu rít mơ hồ từ xưa cũ
Ở đâu rồi cho trời đất lặng thinh
Cái ao ở phía sau giờ đã cạn
Vài cái hoa bông súng cố tươi màu
Con chuồn chuồn của ngày xa xưa ấy
Cũng như em giờ trốn ở nơi đâu
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét