Người theo dõi

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

HOA MẮC CỠ




HOA MẮC CỠ




Ông cha xưa nghèo quá nói làm gì
Nay bớt khổ lề thói xưa nên dẹp
Phải có Quốc Hoa, chọn hoa gì cho đẹp
Chọn hoa gì cho xứng tuổi xứng tên.



Người chọn hoa hồng, kẻ lại chọn hoa sen
Sen thanh khiết còn hồng thì tha thướt
Hồng hay sen, chọn hoa nào cũng được
Cả hai hoa đều có ở xứ mình




Nhưng hoa hồng cũng mọc khắp hành tinh
So với hồng người, hồng ta chưa đẹp nhất
Đi Đà Lạt chơi thấy nghìn hồng rực mắt
Hỏi người trồng mới biết đó hồng lai



Hoa sen ư? thơm ngát chốn Phật đài
Hoa của Phật khi Người chưa thành Phật
Không lẽ ta nghèo, đến hoa còn tranh chấp
Với Đức Phật, Ngài đang cứu rổi chúng sinh?



Bông lúa chăng? Ừ nhỉ, gốc văn minh
Của dân tộc khởi đầu khi lúa trổ
Nhưng bông lúa không là hoa, rõ khổ
Đợi lúa đòng đòng ta xin lỗi, lúa ơi...



Hoa huệ hoa lan hoa cúc hoa nhài
Đều quí cả, nhưng đều cùng khiếm khuyết
Vì hương sắc mỗi hoa riêng một nét
Muốn được chỗ kia thì phải mất chỗ này



Bầu chọn Quốc Hoa là một ý thật hay
Nhưng nghĩ lại, là điều không phải dễ
Nếu chọn đào, mất lòng mai quá thể
Nếu chọn mai thì đào để cho ai?



Nếu được trưng cầu ta giơ cả hai tay
Bầu chọn cho thứ hoa bình dị nhất
Hoa Mắc Cỡ là loài hoa rất thật
Nở bốn mùa khắp đất nước mình đây



Chẳng vun trồng cũng chắc gốc bền cây
Cứ sáng sáng là ung dung tự nở
Nắng kệ nắng, mưa kệ mưa, chẳng sợ
Như dân mình không quỳ lụy gì ai



Lại rất dịu dàng, chỉ khẻ chạm ngón tay
Là e thẹn khép liền đôi mắt lại
Trinh nữ đấy mà kiêu kỳ cũng đấy
Lá khép rồi hoa càng đẹp mê say



Mắc cỡ hoa mềm nhưng thân lại có gai
Khách trần tục thường phải chùng tay ngắt
Như đất nước mấy nghìn năm chẳng khuất
Thân cháy rồi, mưa xuống lại trồi lên



Hoa đẹp vì hoa mà cũng đẹp vì tên
Hoa Mắc Cỡ, cái tên như đức tính
Không mắc cỡ khi nghe lời phỉnh nịnh
Dân tộc này không biết sẽ về đâu?



Ý nghĩ kia ta mới lóe trong đầu
Ra bãi ruộng định tìm hoa hỏi thử
Hoa mở mắt tròn: " Quốc Hoa gì cơ chứ?"
Rồi khép dần: "Mắc cỡ quá đi thôi!"


Lê Tuấn Đạt



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét