Tại sao
lại thế?
Liên tục
những cuộc biểu tình, đình công lãng công, những phản biện gay gắt chống lại
những luận điệu tuyên truyền ( từ một người, một nhóm người rồi toàn xã hội) nổ
ra ở khắp Việt Nam, một đất nước bị cai trị bởi một chính quyền “chuyên chính…”
và “bạo lực…”. và cường độ của nó càng lúc càng mạnh, càng đông. Một điều hiếm
thấy khi mà người dân nhìn vào cán bộ chính quyền bằng một cặp mắt luôn luôn sợ
hãi. Sợ hãi vì có thể bị bắt, bị đánh, bị phạt, bị vòi vĩnh trấn lột tiền bạc,
tài sản, bị tịch thu nhà cửa, ruộng đất, bị thanh trừng bất cứ lúc nào. Cái tâm
lý e dè, sợ sệt vì muốn yên thân đã được gieo trồng suốt hơn nửa thế kỷ, thời
gian đủ dài để trở thành quán tính, hễ thấy người của chính quyền, thấy cấp
trên là sợ. Không sợ cái này thì sợ cái kia. Nỗi hiểm nguy có đủ để rình rập và
chụp xuống bản thân và gia đình của người dân Việt Nam , bất cứ lúc nào, bất cứ nơi
đâu.
Ấy vậy mà những ngày gần đây thì tình hình như thế ấy. Những đòn ăn miếng trả miếng mà người dân dành cho chính quyền bắt đầu xuất hiện, và tần suất càng lúc càng dầy hơn tỷ lệ thuận với những hành vi trấn áp nhân dân, những nhủng nhiểu mà bọn có chức có quyền đang thả sức bóc lột, đàn áp người dân và cả những hành vi làm nhục quốc thể như e dè trước áp lực xâm lược của Trung Quốc, những việc làm đi ngược lại truyền thống văn hóa và đạo đức xã hội của nhà nước Cộng Sản. Tiếng súng tự chế ở Tiên Lãng, những cú quăng bom và tàn sát Công An, viên chức chính quyền, những DLV liên tục xãy ra, bắt cán bộ làm con tin ở Đồng Tâm (Hà Nội), Diễn Châu (Nghệ An), cả những tự sát, tự thiêu để phản đối.… Ai biết được ngày mai cường độ của nó sẽ đi tới đâu? Tự dưng tuyệt đại đa số người dân hiện sống trên đất nước Việt Nam trở thành “một thế lực thù địch” mà ông Trọng lớn giọng cảnh báo trên hệ thống truyền thông.
Tại sao lại thế? Câu hỏi gần như bằng thừa vì tự thân nó là một câu trả lời thích đáng.
Bổng dưng Lénin (dù đã bị con vi trùng giang mai vật chết từ đời tám hoánh) được lôi cỗ dựng dậy với câu nói “Nơi nào có áp bức. Nơi ấy có đấu tranh”
Vũ Bất Khuất
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét