Buồn thấy bà luôn. Khi nghe, nhìn thấy toàn những chuyện gì đâu?
Vừa cà chớn cà cháo, vừa bồ lếu bố láo mà cứ chém gió um sùm. Không viết được
một câu, một chữ. Chả lẽ phải viết mãi hai tiếng chữi thề khi mà mình già chát,
già chua không còn pin để Đổi Mới Cuộc Sống. May mà lục lọi một hồi gặp bài thơ
cũ, viết từ thời hồi đó.
Ôi thương quá đi. Nhưng làm cách nào xoay ngược được cái đồng hồ
nhỉ?
Buổi
Sáng
Sáng
hôm nay khi vươn vai thức dậy
Chim
ríu ran và ánh sáng chan hòa
Cơn
gió chướng mơn man ngoài khung cửa
Mang
theo vào một thoáng hương hoa
Khi
cái đầu trong veo và tĩnh lặng
Những
thương yêu bàng bạc trộn vào nhau
Buồng
phổi trống nhẹ nhàng từng hơi thở
Máu
râm ran chẳng biết chạy nơi nào
Ta như thế và em thì cũng thế
Hương nhân gian lan tỏa khắp chung quanh
Rồi quyện lại, chan hòa nơi diệu hữu
Không lu bu vì trời đất có tình
Buổi sáng tái sinh và thương yêu lần nữa
Yêu mênh mang không chút xíu dỗi hờn
Những ô cửa hình trái tim rộng mở
Để đi vào trong cõi sống mênh mang
Thôi ngẫm nghĩ bằng cái đầu lắm chuyện
Để cuộc đời tĩnh lặng và bình yên
Như nhiên sinh ra, như nhiên hít thở
Cùng đất trời, sống chết cũng như nhiên
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét