Người theo dõi

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2018

VÀI BÀI THƠ CỦA TUỆ TRUNG THƯỢNG SĨ VÀ TRẦN NHÂN TÔNG




Là một lão già gần đất xa trời. Nhưng tôi yêu đất nước tôi. Nhưng cái quyền  này gần như bị tước đoạt. Tôi không làm gì được để thể hiện cái quyền lợi thiêng liêng đó. Mấy tháng nay nhìn đâu cũng muốn chửi thề, nghe đâu cũng muốn nổi máu. Nói chẳng ai nghe, viết không ai đọc. Chán như con gián
Thôi thì dịch dại mấy bài thơ của Tuệ Trung Thượng Sĩ, của Trần Nhân Tông để ngâm nga chơi cho đỡ buồn


照身
焦頭爛額被金袍,

五七年間是廠槽。

縱也超群兼拔萃,

一回放下一回高。


Chiếu thân
Tiêu đầu lạn ngạch bị kim bào,

Ngũ thất niên gian thị xưởng tào.

Túng dã siêu quần kiêm bạt tuỵ,

Nhất hồi phóng hạ nhất hồi cao.

Tuệ Trung thượng sĩ

Soi mình
Người lách luồn hay, tót ghế cao
Ta xay giả suốt biết ra sao
Ào ào gió cối, chày bung nhịp
Hạ xuống một lần, một nhấc cao
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

--------------------------------------


養真

衰颯形骸豈足云,

非關老鶴避雞群。

千青萬翠迷鄉國,

海角天頭是養真。


Dưỡng chân
Suy táp hình hài khởi túc vân,

Phi quan, lão hạc tị kê quần.

Thiên thanh vạn thuý mê hương quốc,

Hải giốc thiên đầu thị dưỡng chân.

Tuệ Trung Thượng Sĩ

Lỏng kha lỏng khỏng tấm thân già
Đâu phải hạc đâu sợ lẫn gà
Muôn biếc ngàn xanh, hương đất nước
Góc bể, ven trời dưỡng tính ta
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

-------------------------------------------

自在
藤鼠無端漸漸侵,

歸來終老寄山林。

柴門茅屋居瀟灑,

無是無非自在心。


Tự tại
Đằng thử vô đoan tiệm tiệm xâm,

Quy lai chung lão ký sơn lâm.

Sài môn mao ốc cư tiêu sái,

Vô thị vô phi tự tại tâm.

Tuệ Trung Thượng Sĩ

Tự tại
Chuột chạy, bìm leo khắp chốn rồi
Già hom, núi cũ phải về thôi
Nhà tranh cửa cói trống hoang hoác
Sai đúng làm gì cứ mãi chơi
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

-------------------------------------------

脫世
翻身一擲出焚籠,

萬事都盧入眼空。

三界茫茫心了了,

月華西沒日升東。


Thoát Thế
Phiên thân nhất trịch xuất phần lung,

Vạn sự đô lô nhập nhãn không,

Tam giới mang mang tâm liễu liễu,

Nguyệt hoa tây một nhật thăng đông.

Tuệ Trung Thượng Sĩ

Thoát Đời
Một cú vươn vai thoát khỏi lồng
Trò đời muôn sự ngó như không
Mênh mông ba cõi cho lòng khoái
Trăng lặn về Tây nắng hửng hồng
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

---------------------------------------
示學
學者紛紛不奈何,

徒將瓴甋苦相磨。

報君休倚他門戶,

一點春光處處花。


Thị Học
Học giả phân phân bất nại hà,

Ðồ tương linh đích khổ tương ma.

Báo quân hưu ỷ tha môn hộ,

Nhất điểm xuân quang xứ xứ hoa.

Tuệ Trung Thượng Sĩ

Bảo Cách Học  
Ai hay đường học mênh mông
Gạch mài trên gạch khổ công quá chừng
Cửa người đừng có tựa lưng
Khắp nơi hoa nở ánh xuân lại về
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

============================


題崇嚴寺
身如呼吸鼻中气
勢似風行嶺外雲
杜鵑啼段月如晝
不恃尋常空过春

Đề Sùng Nghiêm T
Thân như hô hấp tị trung khí

Thế tự phong hành lĩnh ngoại vân

Đỗ quyên đề đoạn nguyệt như trú

Bất thị tầm thường không quá xuân

Trần Nhân Tôn


Đề Chùa Sùng Nghiêm
Thân là hơi thở vào ra 

Gió mây cuồn cuộn luồn qua non ngàn

Sáng trăng tiếng cuốc rền vang

Tuổi xuân đừng để nhỡ nhàng trôi đi

Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu


----------------------------------------     
題古州鄉村寺
世數一息莫,

時情兩海銀。

魔宮渾管甚,

佛國不勝春。

陳仁宗

Ðề Cổ Châu Hương Thôn Tự
Thế số nhất tức mặc,

Thời tình lưỡng hải ngân.

Ma cung hồn quản thậm,

Phật quốc bất thăng xuân.


Ðề Thơ Nơi Chùa Làng Cổ Châu
Kiếp người nhẹ một làn hơi,

Mắt hai con ngấn lệ đời sầu bi

Để cung ma vướng lòng này

Làm sao cõi Phật có ngày vào xuân

Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét