Thôi Thì Như Vậy Đi
Cũng muốn viết những câu thơ gai góc
Nhưng cuộc đời đã rớm máu từ lâu
Những gai nhọn luồn trong từng tấn thảm
Trong chăn màn, trong tấm nệm… Rêm đau
Thôi thì thôi thơ đừng nên gai góc
Cứ lằng nhằng như một gã nhà quê
Như hơn bốn ngàn năm nay vẫn thế
Như ca dao êm mượt lối đi về
Như vậy đó thơ nhà quê lẳng nhẳng
Những cỏ cây xanh mướt cuộc đời buồn
Như vậy đó thơ nhà quê lủng lẳng
Như giàn bầu, giàn mướp cạnh bờ mương
Và hôm nay trời lại đầy gió chướng
Gió chướng gọi hương, người chướng gọi rầu
Người nhà quê nên khoái cơn gió chướng
Và mặc cho những người chướng lầu bầu
7/2013
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét