VÒNG TAY
Tôi
ôm hết đất trời và mơ mộng
Có
vầng trăng sáng cả những ba mươi
Và
thêm những vầng mây trôi lãng đãng
Những
vì sao xanh lấp lánh khung trời
Tôi đắm đuối ôm giòng sông Cái Lớn
Những
đồng xanh ngan ngát suốt đôi bờ
Sóng
sông xanh, sóng lúa vàng rợp nắng
Ôm
gió chướng về rãi khắp cơn mơ.
Tôi ôm cả làng quê thời tuổi nhỏ
Ngai ngái mùi rơm rạ với phân trâu
Cây đa với mái đình loang ngói đổ
Cái Mới bây giờ thương nhớ biết bao
Nhiều thứ lắm tôi ôm không mỏi mệt
Đất nước tôi với ước vọng đi cùng
Nhưng tôi đứng lẻ loi nhìn ngắm mãi
Cất bước bao lần chưa đến được Thăng Long
Những khi đứng một mình tôi ngẫm nghĩ
Thôi thì ôm ai đó để sẻ chia
Một đứa cháu hay một người bạn cũ
Hay người yêu từ thuở mịt mù kia
Nhưng con cháu thì mỗi phương một đứa
Bạn bè xưa thì mỗi hướng một thằng
Gặp người cũ thì tay chân tê cóng
Lạnh lòng tôi. Hơi ấm ở đâu chừng
Rồi gặp nửa thương yêu ngày tháng muộn
Nên nụ cười chỉ thơm ngát câu thơ
Chút hơi ấm lại về trong giấc ngủ
Và vòng tay ghì siết một cơn mơ
Chỉ có thế. Thôi bằng lòng như thế
Dẫu sao thì có chút để yêu thương
Người vẫn mãi trong tôi bằng thơ thẩn…
Mạch lơ thơ nụ cười cứ khơi nguồn.
Tôi nhìn ngắm vòng tay tôi nhỏ bé
Khẳng kheo gầy ôm sao khắp nhân gian
Một hơi ấm chỉ ôm vào giấc ngủ
Tôi hỏi lòng. Lòng tôi bảo “ Đừng than “
Rồi có lúc tôi nâng lên chén rượu
Cả đất trời sóng sánh ở trong veo
Cũng có cả nhân gian và em nữa
Một mình êng tôi. Tôi uống hết vào
Hương nồng ấy làm vòng tay ấm lại
Thôi thì thôi cứ ôm hết vào lòng
Hương cuộc sống sao nồng nàn quá đỗi
Thôi thì thôi cứ uống tiếp vài chung.
Tôi cũng biết tấm thân này cát bụi
Rồi một ngày cũng phải trở về thôi
Chắc có lẽ phải mang về bên ấy
Chút hương nồng còn vướng ở đôi tay
Sunday, September 16, 2012
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét