ÁNH MẮT ĐOAN QUẬN
CÔNG
Còn thơm mãi bàn
tay người vỡ đất
Hành phương Nam từ hơn bốn
trăm năm
Chào người đến
con muỗi nâng sáo thổi
Con vắt đo tươm
tướp máu chân trần
Những cánh gió
đồng bằng thơm nắng ấm
Vạt năng xanh
hóa lúa ngát mồ hôi
Cò trắng muốt, con
trích cồ xanh biếc
Trên giòng kênh
tím ngát lục bình trôi
Lá dừa nước che
cuộc đời no ấm
Cho khói lam
quấn quýt lấy khung trời
Mang theo những
tấm lòng từ phương Bắc
Những tấm lòng
san sẻ những buồn vui
Theo năm tháng,
mồ hôi thơm cánh gió
Xóm theo làng
lớp lớp vệt dừa xanh
Gió chướng về
vui sóng lúa vờn quanh
Sông phương
Lượn lờ trôi ăm
ắp một tình người
Những chiếc ghe,
chiếc xuồng đang chỡ khẵm…
…một vầng trăng
khúc khích tiếng ai cười
Câu ca dao của một thời lãnh lót
Đồng mênh mông bổng chốc hóa mượt mà
Tỉn rượu đế và cơn say hào sảng
Từng phút từng giờ quyện chặt lấy tình quê
Từ nơi ấy dãy
Hoành Sơn chất ngất
Hơn bốn trăm năm
còn đôi mắt dõi nhìn
Trong trùng điệp
những cánh đồng hoang hóa
Ánh mắt Người
vạn đại vẫn luôn xanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét