Người theo dõi

Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

UỐNG RƯỢU VỚI DIÊM VƯƠNG

UỐNG RƯỢU VỚI DIÊM VƯƠNG

Bữa say quá, tôi lơ mơ nằm ngủ
Thấy Diêm vương cầm lưỡi hái tới gần
Tôi kinh hãi, phút giây bừng tỉnh rượu
Bật vùng lên, toan tìm kế thoát thân

Diêm vương nói: Tao kiếm mày uống rượu,
Lưỡi hái đây chưa tới lượt của mày
Đừng có sợ mà mất đi hứng thú
Nào ngồi đi, tao chấp trước chai này!


Vừa nói đoạn lôi ra chai cỡ bự
Ngửa cổ tu ừng ực một hơi dài
Tôi thấy lạ, và tuy chưa hết sợ
Ngửi hơi nồng, tôi cũng thấy thèm cay

Diêm bèn móc túi quần ra chai nữa
(Mới biết vì sao quần ổng rộng thùng thình)
Uống thì uống, bụng tôi còn sức chứa
Uống hết be này thành huynh đệ chi binh.

Uống rượu với Diêm vương, Diêm vương nói;
Mày uống ăn gian tao bắt mạng bây giờ
Ăn gian là sao? là uống mà sợ vợ
Vừa uống mà vừa lén lén làm thơ!

Tôi mới hỏi: đời này nhiều bợm nhậu
Sao chọn tôi, ngài tìm tới làm quen?
- Chứ mày tưởng Diêm vương tao thằng ẩu,
Bạ đứa nào tao cũng kết mô -đen?

Thằng nhậu lắm, tao bắt về hết thảy
Dưới âm ty chúng đang nhậu tưng bừng
Mày cũng nhậu nhưng nhậu rồi không quậy
Chứng kiến mấy lần nên tao mến, tao ưng.

Có những thằng không bao giờ uống rượu
Giữ cho cái đầu tỉnh táo để hại dân
Chúng cướp của bằng mấy tờ giấy lộn
Chúng lừa người bằng mánh khóe nhố nhăng

Tao những muốn lấy lưỡi liềm hái hết
Bỏ vô bao rồi xách xuống Nại Hà,
Nhưng ngặt nỗi sức Diêm Vương có hạn,
Đành uống rượu rồi cầm đũa gõ chai ca.

Tôi thắc mắc: Diêm Vương ngài nói giỡn?
Uy quyền ngài thì mặc sức giết tha!
Cái tụi ác để chi cho ngứa mắt,
Hay ngài thường say nên chức trách lơ là?

- Mày nói bậy! Diêm vương bừng sắc giận
Cái mặt đen thui phút chốc đỏ như đồng
Rồi dịu lại, giọng nghe buồn thê thảm,
- Tại thằng Trời, mầy có biết hay không?

Nó vua trên trời, còn tao cai địa phủ
Tao bắt, nó tha, tao còn biết cách nào?
Của hối lộ nó ăn cho ngập mặt
Nhưng cũng đành, vì quyền nó trên cao!

Cái lưỡi hái của tao, mời mày coi cho kỹ
Tao chỉ cầm cho có vẻ vậy thôi
Chứ từ lâu không xài nên sét rỉ
Cũng như tao, rỉ sét tự lâu rồi.

Nên thất nghiệp mới kiếm mày uống rượu
Rượu âm phủ này mày đừng nghĩ xa xăm
Tụi ác bá, tao không làm gì được
Hiền như mày, xin nhậu cứ yên tâm

Nghe ngài nói, tôi bội phần thương cảm
Cúi xuống gầm giường lấy chai đế dương gian
Mời ngài uống ly xây chừng cho đáng
Thôi kệ nó đi ngài, gặp tri kỷ, cứ phang!

Thằng Trời đó, để cho đời miệt thị
Chửi nó riết rồi nó cũng lụn mà thôi
Nhưng trước mắt, để cô đơn cắn nó
Vì rượu nó mời, dế cũng chẳng thèm xơi!
Lê Tuấn Đạt


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét