Người theo dõi

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2018

THƠ RÁC BÀN VỀ RÁC

THƠ RÁC BÀN VỀ RÁC

Rác đẻ ra thơ thì gọi là thơ rác
Mà có cái gì không do rác đẻ ra?
Có cái gì không trả về với rác?
Rác của đất trời rác của bạn của ta...

Anh ăn cơm ư? Cơm thơm nhờ rác đấy
Rác của heo dê của gà vịt bò trâu
Ngọn rau lành rác hiền lương đến vậy
Rác quý như vàng không tăng trưởng diệt sâu.

Chị quét đường sống là nhờ rác đấy
Có rác tái sinh thành tập giấy tách ly
Phút nghỉ tay chị ngồi chơi khoan khoái
Đọc thơ anh trên giấy gói bánh mi


Anh thanh cao ư? Anh thoát ly cùng rác?
Và đời anh chưa chạm rác bao giờ?
Những xác chuột, dế, giun đời dọn giúp
Để anh ngồi anh rảnh rỗi làm thơ?

Có những tập thơ in ra nhiều giải thưởng
Nhưng không ai buồn mở ra đọc một trang
Tôi len lén tối gom về đem đốt sạch
Thành rác bón hoa hoa khoe sắc dịu dàng.

Anh thánh nhân ư? Vài mươi năm hít thở
Rồi xuôi tay, xác thánh có còn không?
Riêng tôi chết, muốn mau mau thành đất
Rác hoá hình hài hồn phách mới thong dong.

Thơ anh viết, bao nhiêu không thành rác?
Và bao nhiêu còn cho tới đời sau?
Có thơ nọ hôm qua tràn sách học
Đến bây giờ thiên hạ lấy trêu nhau.

Thơ chỉ có thơ hay và thơ dở
Mà dở hay hay tùy cảm thức mỗi người
Có thế họ chẳng cầu hay cầu dở
Vì họ buồn họ viết để họ chơi.

Nhưng về rác thì chia ra hai loại
Rác bình thường không mấy hại gì ai
Rác tư tưởng mới là điều đáng ngại
Vì nó ngụy trang vẻ bóng bẩy bên ngoài
Lê Tuấn Đạt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét