Người theo dõi

Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2018

TÌM THƠ HAY ĐỌC CHO ĐỜI THÊM PHÊ.

TÌM THƠ HAY ĐỌC CHO ĐỜI THÊM PHÊ.

Là một tay khùng thơ hạng nặng. Khùng tới độ anh em, vợ con, bạn bè phải cau mặt. Lắm lúc sướng lắm các bạn ạ, khi mình viết được những câu thơ (mà một mình mình đắc ý), nhưng sướng nhất là đọc được những bài thơ thật hay của người khác, nhất là những người làm thơ chưa ai biết tên biết tiếng thì lại khoái bội phần. Khi biển Net càng ngày rộng ra và sâu thêm, tôi bơi vào bằng chiếc xuống ba lá, thỉnh thoảng vớt được những nhánh rong tuyệt đẹp. Tôi ngắm nghía săm soi và khoái, rồi thầm cám ơn đất trời cho tôi được sinh ra trong cái nước Việt Nam đang ngổn ngang bộn bề vì định chưa ra một hướng nào. Được nói, đọc và viết tiếng Việt Nam và đọc được, viết được những câu thơ thì phê ơi là phê.
Tất nhiên những bài thơ của các cụ Mãn Giác, Trần Nhân Tông, Huyền Quang, Nguyễn Trãi, Ngô Thì nhậm, Nguyễn Du, Chu Mạnh Trinh hay Nguyễn Đình Chiểu, Tản Đà, Vũ Hoàng Chương, Bùi Giáng… thì tôi chịu thôi. Chỉ đọc để  học làm người chớ chẳng dám o e gì (dù cực phê nhưng cũng chỉ biết kềm lại để ngẫm nghĩ thôi).

Những bài thơ, câu thơ mà tôi dẫn dưới đây là của những người tôi quen hoặc chưa quen (nhưng rất biết, vì tôi thích thơ họ mà), dĩ nhiên là còn có những viên ngọc ẩn tàng trong đống lá khô của nhân gian mà tôi chưa may mắn được thấy (xin cảm thông cho cặp mắt mí lót của tôi)
Biết rằng gió nói dối
Lá vẫn gật gật đầu
Gió đi đâu về đâu
Lá làm sao hiểu được?


Tôi biết LTB bên BTV, bạn ấy thường viết những khổ thơ ngắn, thơ LTB tròn trịa về hình thức nội hàm rất lạc quan và chỉ có thế. Nhưng khỗ thơ trên thì tui té. Không cần giải thích vòng vo, các bạn cũng biết tại sao nó như vậy

***  ***  ***
 Lặng thầm…
…..
Bến sông hoa cải trổ vàng
Ai về nhặt lấy hương ngàn mà hong
Cớ chi cứ nhớ cùng mong
Thêm buôn buốt cả nỗi lòng vì đâu

Nụ chiều rúc rắc mưa ngâu
Hồn thơ thẩn đến bạc đầu rồi ư
Giữa dòng ảo ảnh thực hư
Lặng thầm nghe tiếng tâm từ bi ca…
Ngọc Vân

Gió ngược mùa
....
Gió ngược mùa để tôi nhớ thu xưa
Lần trăng vỡ nghe cơn đau bờ ngực
Đôi mắt em sâu nỗi buồn hun hút
Hồn tôi nghiêng theo sóng lên triều

Em theo chồng bỏ bến quạnh hiu
Hoa cải héo, mùa vàng trôi lung lắc
Mỗi chiếc lá rơi giữa đời lịm tắt
Là tình đầu nhầu nát ở trên tay

Em xa rồi đâu nhớ giêng hai,
Vẫn gầy gió đông lây phây hột nắng
Thảng thốt lời tôi vỡ òa vị đắng
Gót thời gian trìu trĩu nặng bên lòng

Xa quá lâu, còn nhớ nhau không
Chua xót để nét môi cười gượng gạo
Vốc cái nhớ lần qua tay áo
Đổ chung chiêng xuống tận đỉnh hàn

Như chiều nay ngồi với miên man
Ngoài kia bỗng mưa tràn tí tách
Cứ nghĩ đến nhau, thơ tràn chén khách
Hòa lung linh về với một cuộc tình…
Ngọc Vân


Tôi thực sự ngạc nhiên với số từ vựng hơn cả một cuốn tự điển phổ thông của  NV. Nhưng càng ngạc nhiên với sự lắp ghép chúng lại với nhau một cách tài tình, những câu thơ trôi đi thật bình dị nhưng nước lớn nước ròng chảy qua những con rạch nhỏ lan tỏa khắc cả xứ Nam Hà, đôi khi nó tung tăng như những bước chân của những con chim se sẻ và điều đó làm cho thơ NV trở nên cuốn hút dù nội hàm thì chỉ mang tính tâm sự mà thôi. Cũng chả sao vì thơ vốn là tiếng nói của lòng mà, cần gì phải lên ghềnh xuống thác nơi vùng đất hiền hòa, dù NV viết nó ở Sài Gòn đầy những ồn ào trúc trắc.

Cắc cớ...hơ hơ
Không dưng mà đã nửa ngày
Bớ nhân tình!..chẳng có ai trả lời
Ngồi buồn mồm ngáp rả hơi
Ừ thì thôi kệ mắc gì bon chen..
hihi
Ngọc Vân

Tự Tình Khúc thứ mấy?
……...
Nghiêng sông nghiêng bến mà say
Nghiêng con thuyền đổ tình ngoài khơi xa
Gió muôn chiều rát thịt da
Duyên gì duyên lỡ ta bà buồn hiu
Trả nhau đếm vạn lần yêu
Mà câu thơ viết tiêu điều ruột gan
Lũng sầu giọt mặn chứa chan
Đong câu tình tự về ngàn chiêm bao
Dốc lòng trả nợ cho nhau
Sao chênh chếch bóng trời nào từ ly
Một lần mình tiễn nhau đi
Thiên thu buồn nát xuân thì..bậu ơi
Ngọc Vân


Hầu hết thơ NV có cái gì lý lắc vui vui, dù chỉ là viết về một nỗi buồn
Nếu như tôi đọc Bùi Giáng để format lại cái ổ cứng lu bu thì khi đọc thơ NV là để disk defragment. Một thư giản tuyệt đối. Thank NV.

ÁC MỘNG

Ban ngày bước hụt chơi vơi
Giữa đêm ác mộng mồ hôi đầm đìa
Quờ tay chạm phía bên kia
Nghe nguồn an ủi trong khuya thở đều
Lê Tuấn Đạt.
http://vuoncuadat.vn102.space/
Không biết khi đọc khổ thơ trên các bạn nghĩ gì? Nhưng với tôi thì cái cảm giác ngăn nắp trật tự trong tình cảm lại trở về sau một thời gian khá dài lộn xộn (đủ thứ lộn xộn mà cuộc đời lộn xộn xô vào cái đầu háo sự). Những ác mộng mà chúng ta gặp phải bổng dưng được hóa giải bằng ngần ấy câu thơ mà chỉ có sự tinh tế tuyệt vời mới ghi lại được. Những bước chân hụt hẩng trong cuộc sống làm cho giấc ngủ nặng nề, những vuốt ve yêu chiều của tình yêu cũng bó tay, nhưng những hơi thở nhẹ nhàng của người yêu mến lại là một hiện thực tuyệt vời phải không các bạn. Hơi thở đó không phải và cũng không dành cho bạn, chả sao cả vì bạn đã cảm nhận đó là hơi thở của chính mình, một hơi thở nồng nàng và đầy ắp bình yên

BÀI HỌC TỪ ĐẤT

Có bài học này, sao mà đơn giản quá
Giữa quê mình, đâu phải ở đâu xa
Tôi mê mải tìm gì trong sách vở
Tóc bạc nhiều rồi tôi mới chợt hiểu ra 

Những cây lúa ngẩng cao đầu ngạo nghễ
Trông oai hùng, là lúa lép bạn ơi
Vì rỗng nhẹ nên trời an ủi thế
Cho lòng yên mà vui sống với đời

Những cây lúa chúc đầu nhìn xuống đất
Chính vì mang những hạt nặng như cườm
Hạt càng mẩy, càng cúi mình xuống thấp
Để một ngày vàng rụng giữa đồng thơm

Lê Tuấn Đạt

Các bạn luôn bắt gặp những hình ảnh đơn giản và dung dị như thế này trong thơ Đạt, không lên gân không trau chuốt, nó nhẹ nhàng nhưng những hạt mưa lất phất trên vai áo và lặng lẽ thấm sâu, đôi khi nó làm cho bạn rùng mình, không phải vì ớn lạnh mà là một sự thống khoái tuyệt vời.
Đạt là một thấy giáo nhưng trước khi trở thành thầy giáo thì Đạt đã là một nhà thơ bẫm sinh với cái nhìn rất sâu vào bên trong hiện tượng. Cách viết của Đạt nhanh, gọn và chắc bằng một sự quan sát tinh tế (một điều mà ít người làm thơ làm được). Những câu thơ tuôn ra theo đúng trình tự của một nguyên tắc vật lý và cuốn hút người đọc cũng theo cái nguyên tắc đó. Làm thơ, đọc thơ mà theo một nguyên tắc nào đó e rằng hơi khiên cưỡng, Nhưng thơ của Đạt là như thế. Một sự mới lạ rất cũ càng như là…

CÁI GIẾNG
Ông cha tuy thuở xưa nghèo
Vẫn còn cái giếng trong veo ngàn đời
Soi vào bảng lãng mây trời
Ngỡ như hồn cũ muôn nơi tụ về
Ngỡ như cả một trời quê
Vẫn nguyên vẹn giữa bốn bề đổi thay
Tha phương bữa nọ về đây
Ngắm mình trong giếng mới hay còn mình.
Lê Tuấn Đạt

Đã là một người làm thơ thì chắc cú là phải có một tí mộng mơ nào đó. Đạt cũng không ngoại lệ. Nhưng cái mộng mơ của Đạt thì…

Ca dao mới lắp ráp
Ngồi buồn đốt một đống thơ
Khói lên mù mịt làm dơ râu trời
Trời rằng: thằng bé hay chơi
Để ta phạt nó làm người cõi trên!
Lê Tuấn Đạt

Tôi sưu tầm thơ Đạt khá nhiều và đọc kỹ, vẫn hơi thơ đó nhưng không trùng lắp, không nhàm chán, mỗi mội giai điệu, một nội dung chuyển tải lại có một sức cuốn hút hoàn toàn khác biệt 

Đôi khi, tôi có ý trông chờ một tập thơ của Đạt trên kệ ở các nhà sách, nhưng không thấy. Đạt cũng như LTB hay NV chấp nhận làm làm một ngọn cỏ vô danh nhưng luôn luôn làm mát những bước chân trần và làm thơm môi người khi mở miệng ra nói bằng…

Tiếng Việt
Tiếng Việt, mình ơi, tiếng mẹ cha 
Tiếng sông, tiếng núi, tiếng quê nhà 
Tiếng đồng lúa chín thơm hương mới 
Tiếng biển ngàn xưa vọng thiết tha 

Tiếng Việt hiền như  tiếng trúc tre 
Êm êm khúc sáo giữa trưa hè 
Tự trong ký ức nào xa ngái 
Tiếng Việt, mình ơi, hãy lắng nghe… 

Tiếng Việt miền Nam ngọt quít cam 
Miền Trung giọng Huế để thương thầm 
Tiếng Việt ân tình xuôi đất Bắc                     
Quan họ ngân lên nhịp bổng trầm

Tiếng Việt reo vui dưới nắng hồng 
Trầm buồn như tiếng sáo thu không 
Mỗi khi nghe tiếng hò sông Hậu 
Tiếng Việt, mình ơi, đủ rối lòng

Tiếng Việt sâu trong mạch nước ngầm
Rì rầm tiếng đất tự ngàn năm  
Tiếng Việt chảy hoài trong máu Việt 
Mây trắng trời xanh hạt nảy mầm     
         
Tiếng Việt từng qua lửa chiến tranh 
Bao nhiêu xương trắng đã xây thành 
Mình ơi tiếng Việt hiền nhu thế 
Mà vẫn kiêu hùng với sử xanh. 

Giờ đã truyền ra vạn dặm khơi 
Hòa trong tiếng nói bốn phương trời 
Mình ơi, tin nhé, rằng tiếng Việt 
Mãi mãi ngàn sau vẫn rạng ngời.
Lê Tuấn Đạt
  

Cám ơn các bạn LTB – NV và LTĐ

Rạch Giá, 14/1/2018
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét