ĐỌC
TÚ XƯƠNG XÓT PHẬN MÌNH
Thấy
lớn chức ngu, Cụ chửi tuôn.
To
đầu cà chớn, Cụ phang luôn.
Thói
đời đen bạc, Cụ đâm toạc,
Mà
khoái chi đâu, Cụ chỉ buồn.
Thấy
lớn chức ngu, con nín thinh.
To
đầu cà chớn, con buồn tình.
Thói
đời đen bạc, mồm bít chịt,
Vì
hé răng ra rớt cái ành.
Rốt cục ra thì Cụ sướng hơn.
Chửi đời như Cụ đã đời luôn.
Còn con mắc chửi mà câm họng,
Nên lấy gì đây để đỡ buồn.
Thời của con thì phải điếc tai.
Mắt thì có đó cũng như đui.
Cái mồm thì dán băng keo lại,
Chẳng dám nói gì chỉ để nhai.
May đuợc thầy dạy cho viết… lách,
Đôi khi buồn quá xả lai rai.
Cũng nhờ như vậy nên còn sống,
Nhưng để coi chơi ít dám xài.
Quán Tâm Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét