Người theo dõi

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

ÁC MỘNG

ÁC MỘNG

Cứ lọc cọc gõ những lời yêu nước

Mà lòng thì cứ lọc cọc buồn theo
Thằng Tàu khựa mon men vào sân trước
Mà lủ chuột chù đụt khoét ở sân sau


Tăm Tàu khựa hàng ngày ta vẫn xỉa
Rụng mẹ hàm răng mà chưa thấy mình hèn
Mì Tàu khựa sáng nào ta cũng đớp
Rồi hô to “mười sáu cái chữ vàng”

Thuốc Tàu khựa khi đau ta hốt uống
Bệnh chưa lui thì sạch bách túi tiền
Móc đất Tây Nguyên, bán luôn cây, củ, rễ
Được tí tiền hô “bốn tốt” như điên



Cứ như thế vét mèo, trăn đem bán
Tháo móng trâu, cua, cá sạch sành sanh
Cả đất nước khắp nơi chuột và chuột
Xó xỉnh nào cũng cắn phá tanh banh

Chợt một ngày, lù lù ngay cửa trước
Một mũi khoan tổ chảng đứng chình ình
Chợt bừng tỉnh. Ôi cả nhà nhốn nháo
Ông chủ nhà đớ họng đứng làm thinh

Ta lại lọc cọc thêm lời yêu nước
Muốn cầm gươm, tìm mãi chẳng ra gươm
Muốn cầm súng, biết kiếm đâu ra súng
Chắc lẻn ra chiến trường xưa tìm lấy cốt mìn.

Ra cưa mẹ cho banh chành thân xác
Chắc cũng là kéo theo được vài tên
Hồn lên tuốt trời cao và nhẹ hẩng
Vì từ đây đã hết vướng ưu phiền

Bừng thức dậy. Trời ơi cơn ác mộng
Chẳng lẽ nào yêu nước kiểu này sao?
Tiếng ông cha từ ngàn xưa vang vọng
“Con cháu ơi! Nào nắm chặc tay nhau”

Nguyễn Hiền Nhu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét