DẪU SAO… THÌ VẪN VẬY
Nấn ná lại bên đời thêm chút nữa
Để coi coi thiên hạ rộn ràng chi
Tấm lòng này không được quyền giải
tỏ
Nhưng chả sao, đời vốn vậy. Bởi vì…
Thôi thì thôi, dù sao chim vẫn hót
Dẫu cánh rừng kia từng phút lụi tàn
Những chồi non thì cố len lén mọc
Tiếng hót còn dù hơi bớt râm ran
Thôi thì thôi, giòng suối kia có cạn
Lệ vẫn còn đâu đến đỗi khô ran
Thôi thì thôi, núi kia đà tan nát
Vẫn còn đây những phiến đá ngỡ ngàng
Trời đất này dẫu người không yêu nữa
Thì đất trời đâu phải của riêng ai
Nắng vẫn ấm và vầng trăng vẫn tỏ
Người dẫu ngu, ông địa vẫn tươi cười
Ai đó trách ta vô tư thấy ghét
Có sao đâu? Thì vẫn cứ vô tư
Ai cũng vậy có chi mà xét nét
Mỗi một thằng riêng dính một kiểu ngu
Chỉ ông Bụt thì già nên lẩm cẩm
Hơn hai ngàn năm ngồi chỉ vầng trăng
Mà chúng sinh nhìn ngón tay châm bẩm
Nên chẳng ai thấy rõ mặt chị Hằng
30.1.2015
QT. Nguyễn Hiền Nhu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét