Người theo dõi

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

BÀI THƠ VIẾT DỠ

BÀI THƠ VIẾT DỠ

Tôi có một thói quen khó bỏ là thường rút một quyển sách bất kỳ trên giá sách và mang nó ra quán café vĩa hè để đọc vài trang và viết đôi giòng trên những những tờ lịch được nhét sẵn vào đó khi gỡ chúng ra khỏi blog. Thỉnh thoảng lại mở ra viết tiếp hay gõ vào máy vi tính và save. Thường những giòng chữ ấy là một vài khổ thơ hay dăm giòng về một ý tưởng nào đó. Nhưng từ gần hai tháng này không một trang sách nào được mở và chẳng giòng nào được ghi. Đầu óc nặng chình trịch với những thông tin bát nháo và một cái Tết chẳng có mùa xuân. Sáng này nhìn lại cái tuổi tròm trèm 70. HRG thật sự bất ngờ. Ôi trời, mới đó thôi mà. Nhớ những ngày đầu rón rén chen chân vào Net, tôi loăng quăng khắp chốn, xả rác luôn tay làm các ACE phải bật ngay những lời thắc mắc thế mà hôm nay lại tịt ngòi. Muốn viết, chẳng biết viết gì? Muốn đọc chẳng biết đọc gì? Và lại mở sách và những tờ lịch cũ lại rơi ra từ cuốn kinh Kim Cang, HRG gặp lại một bài thơ viết dở… của mình


Từ một cõi đi về không hẹn trước
Bước vô thường giong ruổi cuộc rong chơi
Muốn lắm thứ và nào đâu nắm được
Đành cười ruồi: Ừ không được… Thì thôi

Hoa và lá vẫn cười vui khúch khích
Cơn gió về gieo biếc và tỏa hương
Mưa và nắng nắm tay nhau xoay tít
Ngày và đêm dìu dặt một con đường

Ai đi đúng đi sai. Nào có biết
Chỉ được xin đừng làm xót lòng nhau
Đừng gieo xuống con đường bao tiếng nấc
Tươi nụ cười trên lối ấy. Trao nhau

Nhưng cây trái tham sân si thơm ngát
Mắt mờ đi và nghễnh ngãng đôi tai
Ứa nước bọt, lưỡi tê rần vị ngọt
Vạn mùi hương, hai cánh mũi viêm rồi

Rất huyễn hoạc mà vẫn đưa tay hái.
Tới đây thì chỉ còn một khoảnh giấy trắng có thể viết thêm nhiều khỗ nữa nhưng nó vẫn cứ là giấy trắng như vậy bao lâu rồi.
Bài thơ viết dỡ với những giòng chữ ngoằn ngoèo như gà bới và một khoảng trắng đang từng phút úa vàng .
Bổng dưng tôi nghĩ không biết trong cuộc sống này có bao nhiêu bài thơ dang dỡ. Nếu là một cá nhân viết nhăng viết cuội như tôi thì chắc chẳng hề chi. Nhưng nếu như những con người của quyền lực như ông Nguyễn Phú Trọng và 18 vị chóp bu kia thì họ sẽ viết thêm nữa những gì? Liệu những cây lúa có còn tiếp tục mang về màu xanh bạt ngàn cho 64.000km2 của đồng bằng Sông Cửu Long đang từng giây từ giờ đang úa vàng vì khô hạn, họ sẽ làm gì khi cả một miền Bắc trắng trời tuyết phủ mỗi năm, cả đất nước (bao gồm biển đông đang ngập tràn rác thài, khí thải và… nước thải độc hại. Và lời nhắn nhủ “hãy làm người tử tế” của vị thủ tướng mãn nhiệm kia sẽ dược thực hiện như thế nào?.
Hay là sóng dữ Biển Đông sẽ ầm ào tràn ngập cả quê hương.
Ôi một bài thơ viết dỡ
20.7.2016



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét